Mê Nhĩ sơn sơn thanh thủy tú, trong sơn lâm cũng có một số yêu thú hoạt động, cả sơn lâm không một dấu vết của con người, rất u tĩnh. Từ khi Tần Vũ đến đây, tòa Mê Nhĩ sơn tọa lạc gần thế lực nam phương Hắc Long đàm này, hôm nay đã có chủ nhân mới.
Nước trong hồ trong xanh nhìn thấy đáy, có thể nhìn thấy những tảng đá nằm yên ả dưới đáy hồ, còn có các loại cá đủ loại đang tung tăng bơi lội trong hồ.
Một căn nhà gỗ nằm bên cạnh chỗ khuyết vào của hồ.
Bên ngoài căn nhà gỗ có một thanh niên tóc dài vận hắc bào đang đứng, sau lưng thanh niên là một lão giả biểu lộ rất cung kính, trên khuôn mặt hiện ra một nụ cười,
"Phúc bá, từ hôm nay trở đi ta sẽ lưu lại Mê Nhĩ sơn, tạm thời không tiến nhập vào Khương Lan Giới nữa. Vài trăm năm ngắn ngủi thật...đúng là ở bên ngoài hay thật, để bọn tiểu Hắc có thêm nhiều thời gian tu luyện cũng tốt." Tần Vũ mỉm cười nói.
"Vâng, thưa chủ nhân." Phúc bá cung kính nói.
Tần Vũ mục quang vừa quét qua bốn phương tám hướng, tâm tình thoải mái: "Nơi này không tồi chút nào, một lát nữa ta sẽ bố trí trận pháp xung quanh tòa Mê Nhĩ sơn này, để bọn người Hắc Long đàm thưởng thức."
"Chủ nhân, trước khi thí nghiệm trận pháp, ta có một thứ muốn người xem." Phúc bá đột nhiên nói.
"Hả?" Tần Vũ kinh dị nhìn Phúc bá: "Là cái gì vậy?"
Phúc bá cung kính nói: "Lúc lão chủ nhân li khai, đã để lại một thứ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820911/chuong-498.html