Chương trước
Chương sau

Tần Vũ đi vào phía đông của Tần phủ, trong một trang viện u tĩnh, lật tay xuất ra truyền tấn linh châu sử dụng trong tiên ma yêu giới, thần thức đảo qua, Tần Vũ không khỏi có chút sững sờ.
- Viêm Hoàng? Ngộ Long?
Tần Vũ sửng sốt trong chốc lát.
Tin tức do Viêm Hoàng truyền đến có nội dung:
- Tần Vũ huynh, đây là ta truyền tấn cho ngươi về tin tức của Tu La ma đế, Tu La ma đế Ngộ Long hôm nay sẽ đến bái phỏng ngươi, quên nói cho ngươi biết Tu La ma đế Ngộ Long mới nhận chức Tu La ma đế, thực lực đạt cửu cấp ma đế cảnh giới. Hơn nữa sau lưng hắn có hai vị Ma La, Ma Không cửu cấp ma đế. Có thể nói lần này Ngộ Long đích thực có địa vị bá chủ ở ma giới! Hy vọng Tần Vũ huynh coi trọng lần gặp mặt này!
Tần Vũ sửng sốt nhớ trong chốc lát mới nhớ ra.
"Ngộ Long, Ngộ Long đúng là lúc trước khi ta phá phong ấn Mê Thần điện, hắn có nói trong vòng trăm năm có thể đạt tới cảnh giới cửu cấp ma đế ma giới cao thủ, ta nhớ khi đó hắn mới chỉ là lục cấp ma đế".
Tần Vũ từ từ nhớ lại. Ngộ Long lúc ấy thấy được Tần Vũ xuất một thương mới ngộ ra. Tần Vũ không biết Ngộ Long là một trong hai vị đại ẩn sĩ cao thủ trong ma giới, đồ đệ của Ma Không. Ngộ Long tu luyện Tu La ma đạo một hơi hôm nay đã đạt tới cửu cấp ma đế. Rất dễ dàng đánh bại Tu La ma đế Bạch Như Tuyết. Hai huynh đệ Ma La, Ma Không hai người. Lúc này Ngộ Long trở thành nhất đại bá chủ, đương nhiên có hai người sau lưng ủng hộ. Nguồn: truyentop.net
Ma giới có ba vị cửu cấp ma đế. Thế nên tại thời điểm này địa vị Ngộ Long có thể tưởng tượng được. Hắc Ma đế, Huyết Ma đế hai người căn bản không có tư cách tranh chấp với Ngộ Long. Nói Ngộ Long là ma giới tuyệt đối bá chủ cũng là sự thật.
- Ngộ Long, tên tiểu tử lục cấp ma đế kia, không nghĩ đến lời ngày đó cuồng ngôn mà quả nhiên trở thành sự thật, mới có tám mươi ba năm đã đạt tới cửu cấp ma đế. Quả nhiên không vượt quá trăm năm.
Tần Vũ nhớ lại ngày đó Ngộ Long hùng ngôn tráng ngữ không khỏi nở nụ cười.
Ngộ Long tới bái phỏng mình, việc này là sao?
Tần Vũ cười cười, tay lấy ra một viên truyền tấn linh châu khác, hắn tin rằng Ngộ Long không hề có ý đối địch, hơn nữa tại tiên ma yêu giới, Tần Vũ tuyệt không tìm ra người nào có khả năng gây phiền toái cho bản thân hắn, Tần Vũ không tìm người khác gây phiền toái đã là chuyện tốt rồi, kẻ nào dám gây phiền toái cho hắn… chẳng khác trứng mà chọi với đá, trứng nát thì cũng đừng trách đá cứng a...
Thần thức đảo qua, sắc mặt Tần Vũ bắt đầu thay đổi.
- Rốt cục đã bắt đầu?
Khóe miệng Tần Vũ thong thả nhếch lên.
Tin tức này là Kim Hình Quân Hình Viễn truyền đến: "Lưu Tinh Cung Phụng, còn một năm nữa là ta độ thần kiếp. Mời người sớm quay lai Kim Hình Tinh. Thứ nhất là ngươi có thể xem ta độ kiếp, thứ hai là có một việc trọng yếu đang chờ ngươi. Đó là về việc tuyển ra tân Kim Hình Quân, ta phỏng chừng chỉ có Lưu Tinh Cung Phụng ngươi với Lưu Lam phó tông chủ hai người là có khả năng kế thừa. Cho nên người cần phải về Kim Hình tinh trước khi ta độ thần kiếp, nhược bằng ngươi về quá muộn, địa vị Kim Hình Quân rơi vào tay Lưu Lam, người không thể trách người khác a.
Tần Vũ lật tay thu hồi truyền tấn linh châu.
- Kim Hình Quân?
Ánh mắt Tần Vũ bắn về phía bắc, tựa hồ xuyên phá hư không thấy được Kim Hình tinh, "Ám Tinh giới truyền thừa chi bảo ta chưa từng thấy qua, nghe nói trong tam đại truyền thừa chi bảo, truyền thừa chi bảo của Kim Hình Quân cực mạnh."
Tần vũ khóe miệng không khỏi có nét tươi cười.
"Ngồi vào ghế Kim Hình Quân, hơn nữa lại có truyền thừa chi bảo. Độ thần kiếp ta cũng có thể công khai dùng đến nó, mà dù sao cuối cùng thì ta cũng phải trả lại cho Ám Tinh giới."
Tần Vũ khẳng định. Cho dù độ thần kiếp, người trên thần giới có phát hiện mình sử dụng truyền thừa chi bảo cũng không để ý. Bởi vì các đời Kim Hình Quân trước nay vẫn như thế, hơn nữa bảo bối cuối cùng cũng trả lại cho Ám Tinh giới. Tần Vũ không phải là không nghĩ tới. Nếu đem bảo vật kia đến thần giới thì cũng phải đối địch với các vị tiền bối của Ám Tinh giới ở trên đó.
Dòng suối, nước trong vắt có thể nhìn xuyên qua, thấy rõ từng viên đá dưới đáy nước, tại đây theo dòng nước suối băng qua rừng trúc, sẽ thấy một tòa kiến trúc rất là trang nhã.
Nơi đây đúng là chỗ ở của Tần Vũ.
Tần Vũ không thích ở trong Tần phủ, ngược lại thích sự tự nhiên yên tĩnh. Bình thường thì Tần Vũ hay ngồi một mình, thỉnh thoảng thì nói chuyện với huynh đệ, hoặc là với các vãn bối đệ tử của Tần gia…
- Tam điện hạ, Tu La ma đế ma giới đã tới.
Khâu Vi đang dẫn theo một thanh niên đi tới.
Tần Vũ lúc này đã bỏ giày, ngồi ở trên một tảng đá gần suối, hai chân nhúng vào nước suối, cảm thụ dòng nước chảy qua.
- Ngộ Long? Tên tiểu tử lúc trước bảo rằng nội trong trăm năm có thể đạt tới cửu cấp ma đế?
Tần Vũ vẫn ngồi yên không hề quay đầu lại.
- Tần Vũ tiền bối, đích thị là vãn bối.
Cho dù đã đạt đến cửu cấp ma đế, là bá chủ ma giới, Ngộ Long vẫn như trước đối với Tần Vũ cung kính phi thường. Một là Tần Vũ lúc trước xuất ra một thương, hắn rõ ràng hiểu được, ngay cả hôm nay hắn cũng còn xa mới theo kịp Tần Vũ, nguyên nhân thứ hai đích thực hắn xem như Tần Vũ có ân chỉ dạy.
Thấy Ngộ Long giữ lễ như thế, Tần Vũ trong lòng thầm gật gù.
- Khâu Vi, người về nghỉ ngơi trước đi.
Tần Vũ nói.
- Tuân lệnh, tam điện hạ.
Khâu Vi cung kính nói, sau đó rời khỏi. Ngộ Long trong lòng nổi lên nghi hoặc… vừa rồi vừa rồi tên tiên thiên đó gọi Tần Vũ tiền bối cái gì là "Tam điện hạ"?
Ngộ Long đối với sự việc Tần Vũ tại nhân giới đích thực không rõ ràng.
- Ngươi đến có sự tình gì không?
Tần Vũ lạnh nhạt nói, vẫn không quay đầu.
Ngộ Long cung kính nói:
- Vãn bối lần này đến là để cảm tạ Tần Vũ tiền bối. Nếu không có tiền bối lúc trước xuất ra một thương, thì sẽ không có Ngộ Long ngày hôm nay. Tiền bối mặc dù không phải sư tôn của vãn bối, nhưng cũng có cái ân sư tôn.
- Ngộ Long, ngươi nói qua lời rồi, ta lúc trước khai phá phong ấn, không chỉ có mình ngươi thấy, kỳ thực còn có bảy mươi mốt đế cấp cao thủ cũng thấy. Bọn họ tịnh không có lĩnh ngộ, ngươi lĩnh ngộ được, đích thực là do thiên phú của bản thân, bản lĩnh của chính mình. Đối với ta không có bất kỳ quan hệ gì"
Tần Vũ lạnh nhạt nói. Ngộ Long trong lòng cũng không hề có chút dao động.
Trong lòng hắn đích thực nhận định sự tình không có khả năng bị lời nói mà thay đổi.
- Tần Vũ tiền bối, lần này tại hạ muốn tiền bối xem thương pháp của vãn bối, không biết tiền bối có thể xem một lần không?"
Ngộ Long vẫn giữ ngữ khí cung kính như trước.
Tần Vũ từ từ quay đầu lại.
- Thương pháp?
Trên mặt Tần Vũ lộ vẽ tươi cười.
- Tốt, người đánh thử xem, không cần sử dụng năng lượng.
- Vâng!
Ngộ Long thân hình lập tức thẳng tắp, như một cây thương. Đồng thời tay trái vươn ra, một cây trường thương màu đỏ. Ngộ Long nói.
- Tần Vũ tiền bối, vãn bối ngày đó quan sát thương pháp của tiền bối, đã có sự lãnh ngộ, trải qua bảy mươi bảy năm, rốt cục hòan thiện được một bộ thương pháp. Vãn bối không có cách nào giống như tiền bối xuất ra một chiêu bá đạo, chỉ có thể ngộ ra chín thức, tạo thành một bộ "Huyết Hỏa cửu thức".
Nói xong tay trái Ngộ Long chấn động, trường thương màu đỏ đã múa lên.
Bộ thương pháp này tàn nhẫn vô cùng, thưong ảnh trùng trùng, chốc lát thấy như đầy trời là biển máu vô tận, chín thức thương pháp chiêu nào cũng cực kỳ hung ác, hơn nữa chưa từng thấy từ trước đến nay.
- Phá!
Một tiếng quát khẽ. Nhất thời biển máu vô tận tiêu tán, chỉ thấy một đạo máu tươi thê lương xuất hiện, phảng phất như xé rách không gian, đạo máu tươi đó đích thị là một cây trường thương màu đỏ. Chín thức thưong pháp đã diễn xong. Ngộ Long cầm trường thương trong tay hướng thẳng về phía trước xuất ra. Có thể thấy rõ ràng một đạo sóng gợn trong không gian xuất ra từ mũi thương, bay ra vài trăm thước mới tiêu tán. Ngộ Long cả người trong chốc lát giống như một pho tượng, sau một lúc mới chậm rãi thu hồi trường thương.
Tần Vũ ánh mắt có chút tỏa sáng.
- Không sai, thương pháp của ngươi so với ta đích thực có hơn một tia sát ý, sát ý chưa từng có từ trước đến nay. Loại này đúng là không phải ngươi tử thì ta vong.
Tần Vũ gật đầu cười nói.
- Thương pháp của ngươi không được sử dụng năng lượng trong cơ thể, cũng có thể sinh ra gợn sóng trong không gian. Nếu ngươi dựa vào thương pháp này, cửu cấp ma đế bình thường không phải là đối thủ của ngươi.
Cảnh giới Tần Vũ so với Ngộ Long cao hơn hẳn, tự nhiên có thể phán định được rõ ràng.
Dựa theo quan sát của Tần Vũ. Thương pháp của Ngộ Long hôm nay lĩnh ngộ, cũng tương đương với cảnh giới 'Kinh Thiên tam côn' của Viên Hầu nhất tộc.
- Tiền bối nói đúng lắm.
Ngộ Long khâm phục tận trong đáy lòng.
Tần Vũ vẫn cười nói:
- Ngươi là Tu La ma đạo à?
- Đúng.
Ngộ Long gật đầu. trong lòng hắn có chút nghi hoặc, không biết Tần Vũ tiền bối tại sao lại nhắc tới 'Tu La ma Đạo' là có ý gì?
Tần Vũ gật đầu nói:
- Đúng rồi, tu luyện Tu La ma đạo đã ảnh hưởng đến ngươi, mặc dù nó có thể đem lại cho ngươi sát ý trong thương pháp, uy lực đại tăng không ít. Đồng dạng…cũng đề cao, nhưng đồng thời … khiến cho phòng ngự yếu đi. Thương pháp ngươi mặc dù tốt, nhưng với thực lực, cảnh giới của ngươi, ta nghĩ nội trong trăm năm có thể đề cao uy lực thương pháp này lên gấp đôi.
- Đề cao gấp đôi?
Ngộ Long trong lòng mừng rỡ.
Ngộ Long lần trước ngộ được, có thể khiến cho hắn nhanh chóng đạt tới cửu cấp ma đế. Nhưng cũng chỉ có thể đạt tới cửu cấp ma đế. Nếu muốn tiến bộ nữa thì….giống như tắc đường, hao phí năm tháng vô cùng.
Mà Tần Vũ có thể khiến cho hắn nội trong trăm năm uy lực thương pháp đề cao gấp đôi, hắn không khỏi hưng phấn.
- Không biết tiền bối có thể dạy ta?
Ngộ Long cung kính nói.
- Ta chỉ diễn một lần, ngươi lĩnh ngộ lĩnh ngộ được hay không là do bản thân ngươi.
Tần Vũ phất tay một cái, một cành trúc bay vào tay Tần Vũ.
- Thấy rõ rồi chứ.
Ngộ Long nhất thời đề cao sự chú ý tới cực hạn, hoàn toàn tập trung trên người Tần Vũ.
Tần Vũ mỉm cười.
Cầm lấy cành cây, Tần Vũ nhẹ nhàng hướng một cây trúc bên cạnh, dùng cành cây này mà nhẹ nhàng chọc vào thân trúc. Khi cành cây đâm vào thân trúc một chút, thân trúc to bằng cổ tay, bị cành trúc chọc vào tới gần một nửa.
- Ngươi hiểu thì hiểu, không hiểu cũng không cần hỏi ta.
Tần Vũ nói xong, buông tay ra. Mặc cho cành cây kia vẫn cắm vào giữa thân trúc.
Tần Vũ trở lại căn lầu các của mình.
- Vừa rồi, vừa rồi Tần Vũ tiền bối sử dụng chiêu gì vậy?
Ngộ Long tại một bên bàng hoàng, hoảng hốt như ma nhập.
- Cành cây không chút tổn hao, kể cả thân trúc cũng đều không tổn hao gì. Nhưng cành cây này đã đâm sâu vào thân trúc hơn một nửa.
Ngộ Long lắc lắc đầu:
- Không, Tần Vũ tiền bối không sử dụng năng lượng, một chút cũng không sử dụng. Nhưng không sử dụng năng lượng, làm thế nào để có thể đưa cành cây vào thân trúc, mà cả hai đều không một chút tổn thương?
Trong lầu các, Tần Vũ liếc thấy Ngộ Long xa xa đang đứng ngẩn người, sau đó liền hờ hững.
Đối với 'Đạo' mà lý giải thì căn bản là không thể. Chỉ có thể dụng một ít phương pháp đơn giản để diễn giải, làm cho hiểu được. Chính mình diễn giải cho hắn hiểu được, so với hắn một mình hiểu được thật là dễ dàng hơn nhiều.
Cho dù như thế, cũng không phải dể dàng lãnh ngộ được cái đạo lý đó.
- Nếu hắn lĩnh ngộ được, 'Huyết Hỏa Cửu Thức' sẽ không có sơ hở.
Tần Vũ thở dài một tiếng, sau đó cả người biến mất khỏi phòng.
Trong đại điện của Tần phủ, Tần Vũ và một đám người cáo biệt, nói bản thân đi có việc. Lần này Tần Vũ chỉ có thể đi một mình, ngay cả Hầu Phí, Hắc Vũ đều không thể đi theo…
Tần Đức, Tần Phong muốn hỏi Tần Vũ khi nào trở về, chỉ là Tần Vũ không nắm chắc, chỉ là đơn giản nói nội trong ba năm sẽ trở về.
Trong không gian tiên ma yêu giới, Tần Vũ thi triển đại na di với tốc độ kinh người, đi một mình không cùng Hầu Phí, Hắc vũ nên tốc độ nhanh hơn nhiều. Tần Vũ đi một ngày đã tiến vào khu vực Ám Tinh giới.
Trong con mắt của tiên ma yêu giới, Ám Tinh giới đích thực thần bí, nhưng đối với Tần Vũ mà nói cũng không có gì là bí mật.
Khu vực đông bắc Ám Tinh giới.
'Kim Hình Tinh' một trong tam đại Thánh tinh, tại một thành trì rộng lớn, chính giữa là Thánh Sơn đỉnh, trên mười tám ngọn núi tụ tập rất nhiều cao thủ, so với lần trước Tần Vũ đến đây thì long trọng hơn nhiều.
Kim Hình Quân độ kiếp, làm cho rất nhiều nhất mạch đệ tử của Kim Hình Tông đều trở lại.
Trong khi đi vào tiền điện, Tần Vũ đã thấy Phất Lan đại trưởng lão.
- A, Lưu Tinh Cung Phụng, ngươi rốt cục đã đến, Lưu Lam phó tông chủ với Văn Phong đại đội trưởng đang rất sốt ruột.
Phất Lan đại trưởng lão hưng phấn nói,
- Lưu Tinh Cung Phụng, nhanh chuẩn bị một chút, cùng với Lưu Lam phó tông chủ, Văn Phong đại đội trưởng, đi gặp thủ tọa trưởng lão.
Tần Vũ nghi hoặc.
- Phất Lan đại trưởng lão, bọn họ vì cái gì mà chờ ta, tại sao muốn đi gặp thủ tọa trưởng lão? Kim Hình Quân bệ hạ không phải là độ thần kiếp sao?
Tần Vũ liên tiếp hỏi.
Phất Lan đại trưởng lão kinh ngạc nói:
- Lưu Tinh Cung Phụng ngươi thật không biết? Bệ hạ độ kiếp mặc dù là trọng yếu, nhưng việc định ra ai kế thừa Kim Hình Quân mới là vấn đề trọng yếu. Lưu Tinh Cung Phụng, ngươi cùng Lưu Lam phó tông chủ, còn có Văn Phong đại đội trưởng, đều có tư cách tranh đoạt chức Kim Hình Quân. Trước khi tranh đoạt, các ngươi phải gặp thủ tọa trưởng lão.
- Để làm gì?
Tần Vũ tò mò dò hỏi.
Phất Lan đại trưởng lão có chút hâm mộ nói:
- Ta cũng muốn biết, dù sao những người có tư cách tranh đoạt quân chủ, đều đã tập trung ở chỗ thủ tọa trưởng lão. Ta còn không có tư cách đó.
Tần Vũ trong lòng đã hiểu.
- Mau đi đi, mỗi lần đều là những người đủ tư cách cùng đi đến gặp thủ tọa trưởng lão. Lưu Lam phó tông chủ, Văn Phong đại đội trưởng đang chờ mỗi mình ngươi. Nếu ngươi vẫn không mặt, coi như ngươi tự động bỏ chức vị quân chủ.
Phất Lan đại trưởng lão cười nói.
- Từ bỏ, sao lại có thể như thế?
Tần Vũ mỉm cười nói.
Thần thức phát ra, Tần Vũ đã phát hiện Văn Phong, Lưu lam phó tông chủ hai người, liền triển khai cước bộ, nhằm hướng Văn Phong đi đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.