-Quân Lạc Vũ?
Hầu Phí nhăn mày rồi lại giật mình hiểu ra:
-Ồ, đệ nhớ rồi, đại ca huynh lúc đó đã nói qua. Tại Lam Hoả tinh huynh từng kết giao với hai hảo huynh đệ, một là Ngao Vô Danh, một người khác chính là Quân Lạc Vũ này.
Năm đó Tần Vũ cũng là thuận miệng mà nói, Hầu Phí và Hắc Vũ cũng đều không chú ý, hơn nữa bọn họ cũng chưa từng thấy qua người thật của Quân Lạc Vũ nên tất nhiên không thể dựa vào yêu thức phân biệt được.
Hầu Phí cảm thán nói:
-Thật tình, cao thủ bên Viêm Hoàng cũng thực sự đông đảo, bát cấp tiên đế cũng có đến bốn người!
Tần Vũ cũng gật gật đầu.
Hai người trong bốn bát cấp tiên đế ấy là Viêm Hoàng và Quân Lạc Vũ. Không ngờ chỉ gần bốn ngàn năm, mà Quân Lạc Vũ đã tu luyện liền một mạch đến bát cấp tiên đế. Danh tiếng của thiên tài tiên đế, quả nhiên không phải là hư truyền.
-Quan Thịnh huynh, đã lâu không gặp, ta là Tần Vũ.
Thần thức truyền âm của Tần Vũ trực tiếp vang lên trong đầu Viêm Hoàng. Với địa vị của Tần Vũ như hiện giờ cũng không phải hô lên cái gì Viêm Hoàng, mà trực tiếp gọi tên của y là được.
Lúc này Viêm Hoàng đang ở trong một đình viện, nhàn đàm với phu nhân, đột nhiên nghe thấy thần thức truyền âm của Tần Vũ, trong lòng y nhất thời mất đi sự thảnh thơi thoải mái.
-Phu nhân, để cho nha hoàn bồi tiếp nàng nhé, ta đi ra ngoài một chút.
Viêm Hoàng nói với thê tử, đồng thời tiên thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820877/chuong-464.html