Nhìn thấy ba chữ này cả người Tần Vũ phảng phất như bị sét đánh trúng vậy, trong đầu bỗng chợt lóe lên một bức tranh, cảnh lúc nhỏ khổ cực tu luyện, cảnh cùng đại ca, nhị ca ở trong suối nước nóng tán gẫu vô cùng vui vẻ, cảnh lúc ở cùng với phụ vương…
Về nhà!
Tần Vũ như cảm thấy cả linh hồn mình đang rung động, hai chữ về nhà làm cho tâm cảnh vốn bình lặng của Tần Vũ không ngừng dậy sóng, Tần Vũ căn bản không thể áp chế được sự xúc động này.
- Phúc bá, người nói chỉ cần đi vào là sẽ đến được không gian vũ trụ đó phải không?
Tần Vũ hỏi.
- Đúng, sao hả? Ngươi muốn vào sao?
Phúc bá nhìn biểu hiện của Tần Vũ không do dự hỏi.
Tần Vũ thở dài:
- Tử Huyền tinh là nơi mà ta sinh sống từ khi còn nhỏ, bây giờ cho dù ta đã có thực lực đủ để xé rách không gian, nhưng chế tạo ra một thông đạo để tự mình trở lại phàm nhân giới thì ta vẫn chưa có thực lực đó.
- May thay, Xa Hầu tiền bối đã luyện chế được thông đạo này
Trong lòng Tần Vũ tràn đầy vui sướng nói.
- Ngươi muốn tiến vào cũng được, chỉ là Tần Vũ ngươi không được quên rằng, đến chừng nào ngươi có đủ thực lực mở cửa vào "Khí Vật điện", thì phải về đây đó.
Phúc bá dặn dò.
Tần Vũ liền gật đầu.
- Yên tâm, Ta sẽ về mà.
Nói xong, ánh mắt Tần Vũ hướng về cây cột trước mặt.
Bước lên một bước, cả người Tần Vũ tiến vào trong cây cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820865/chuong-452.html