"Lưu lại một vài thần khí cho hậu nhân." Tần Vũ trong lòng thầm nói, nếu như mình ở đây không ngừng thu vét, lấy hết tất cả thần khí, vậy người đời sau sẽ chẳng có được thần khí nữa.
Tần Vũ lập tức gia tăng tốc độ, thân hình hóa thành tàn ảnh.
Nửa lộ trình còn lại càng thêm khúc khuỷu, hao phí mất bốn canh giờ, Tần Vũ cuối cùng đã hoàn toàn xuyên qua khu vực ảo thuật có cấm chế bao phủ, còn trong Khương Lan giới của Tần Vũ tổng cộng có bốn mươi sáu kiện thần khí. Có vài kiện thần khí ở nơi mắt Tần Vũ có thể nhìn thấy, Tần Vũ không tới lấy. Tần Vũ không muốn lấy quá nhiều, bốn mươi sáu kiện thần khí, đối với vùng ngoại vi Mê Thần điện, tình không tính là gì.
Xuyên qua sương mù khu vực ảo thuật cấm chế, trước mắt đột nhiên trở nên rõ ràng.
Cách Tần Vũ gần mười dặm, có một tòa tử sắc kiến trúc bay lơ lửng, do bốn tòa cung điện cấu thành. Bốn tòa cung điện phân biệt ở bốn vị trí đông, tây, nam, bắc, mỗi tòa do tường bao liên kết với nhau, giống như Tứ hợp viện.
Bốn tòa cung điện liên kết với nhau, bay lơ lửng giữa không trung.
"Đây là bản thể của Mê Thần điện, không nghĩ đến Mê Thần điện là do bốn tòa cung điện liên tiếp mà thành." Thần thức của Tần Vũ phút chốc bao phủ bốn tòa cung điện của Mê Thần điện.
Mê Thần điện thể tích không tính là lớn.
Bốn tòa cung điện đó độ dài cũng chỉ mấy trăm mét mà thôi, cả Mê Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820860/chuong-447.html