Tần Vũ ổn định hơi thở giương mắt nhìn Ốc Lam đằng xa, tay phải Ốc Lam mặt ngoài lưu động một tầng hắc quang đang chậm rãi tiếp xúc tới lục sắc dịch thể, chỉ là tay phải Ốc Lam không ngừng run lên.
- Nhất nguyên trọng thủy này ngay cả Ốc Lam cũng không chịu đựng nổi?
Tần Vũ trong lòng lo lắng bắt đầu.Tay phải Ốc Lam từ từ dừng lại một chút, một lát sau giống như tia chớp co rút lại.Thân hình chớp động, Ốc Lam quay trở về bên cạnh Tần Vũ.
- Làm sao vậy, Ốc Lam?
Tần Vũ trong lòng đã có dự cảm bất hảo, Ốc Lam sắc mặt có chút nghiêm túc, mà giờ phút này tay phải Ốc Lam da thịt đông cứng tái nhợt.
Ánh mắt Ốc Lam dừng lại ở lục sắc hàn đàm xa xa, thấp giọng nói:
- Tần Vũ, ta càng khẳng định, lục sắc thủy đàm kia không phải đơn giản chỉ là nhất nguyên trọng thủy.
- Sao lại thế này?
Tần Vũ đối với chuyện vừa phát sinh căn bản không hiểu biết gì, hắn cũng chỉ là thấy tay phải Ốc Lam thâm nhập vào trong đó rồi dừng lại một chút.
Ốc Lam bỗng dưng nở nụ cười, nhìn về phía Tần Vũ cười nói:
- Tần Vũ, ta vừa rồi khi cho tay vào thủy đàm nhất nguyên trọng thủy, cảm thấy dưới đáy thủy đàm nhất nguyên trọng thủy kia có cái gì đó thần bí.
- Có cái gì đó thần bí?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn Ốc Lam.
- Đúng, nếu chỉ là nhất nguyên trọng thủy, hai tay ta có thể chịu đựng được. Nhưng vừa rồi khi thâm nhập vào trong đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820849/chuong-436.html