- Ngươi nói sao, ngươi có biện pháp truy sát ba huynh đệ bọn Tần Vũ, Hắc Vũ?
Chén rượu trong tay Bằng Ma Hoàng không khỏi rung lên, giọt rượu rơi trên mặt bàn, nhưng Bằng Ma Hoàng tựa như không phát hiện ra, vẫn chăm chú nhìn Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, nếu như ta dự đoán không sai, chúng ta rất có thể sẽ bắt được ba huynh đệ chúng.
Nụ cười của Vũ Hoàng tràn ngập sự tự tin, điều này khiến cho Bằng Ma Hoàng tựa như càng thêm tin tưởng:
- Nói, nói mau.
Vũ Hoàng hít một hơi thật sâu, rồi chậm rãi nói:
- Tông Duyên huynh, mấy năm nay chúng ta vẫn truy sát ba huynh đệ bọn Tần Vũ, nguyên nhân chủ yếu nhất có phải là vô pháp tìm ra nơi bọn chúng ẩn nấp? Chúng ta mặc dù lệnh cho đám thủ hạ chú ý ba thanh niên có công lực cực cao, nếu thấy xuất hiện thì phải hồi báo. Thế nhưng… bọn Tần Vũ rất có khả năng chưa hề lẩn trốn tại khu vực của phi cầm nhất tộc.
Bằng Ma Hoàng im lặng lắng nghe.
- Theo ta biết, bên cạnh Tần Vũ có không ít người, tỉ như Bạch Linh thê tử của Hắc Vũ! Ta nghĩ là ba huynh đệ Tần Vũ nếu bản thân cam chịu trốn ở Thanh Vũ tiên phủ, còn Bạch Linh thì sao? Bọn chúng sao đủ nhẫn tâm? Nếu như chúng quả thật có tâm địa như thế, cả đám cứ trốn ở Thanh Vũ tiên phủ, chúng ta thật không có biện pháp. Hiện tại… chúng ta giả sử cho rằng ba huynh đệ chúng không ở Thanh vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820833/chuong-420.html