Chương trước
Chương sau

- Ngươi nói sao, ngươi có biện pháp truy sát ba huynh đệ bọn Tần Vũ, Hắc Vũ?
Chén rượu trong tay Bằng Ma Hoàng không khỏi rung lên, giọt rượu rơi trên mặt bàn, nhưng Bằng Ma Hoàng tựa như không phát hiện ra, vẫn chăm chú nhìn Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, nếu như ta dự đoán không sai, chúng ta rất có thể sẽ bắt được ba huynh đệ chúng.
Nụ cười của Vũ Hoàng tràn ngập sự tự tin, điều này khiến cho Bằng Ma Hoàng tựa như càng thêm tin tưởng:
- Nói, nói mau.
Vũ Hoàng hít một hơi thật sâu, rồi chậm rãi nói:
- Tông Duyên huynh, mấy năm nay chúng ta vẫn truy sát ba huynh đệ bọn Tần Vũ, nguyên nhân chủ yếu nhất có phải là vô pháp tìm ra nơi bọn chúng ẩn nấp? Chúng ta mặc dù lệnh cho đám thủ hạ chú ý ba thanh niên có công lực cực cao, nếu thấy xuất hiện thì phải hồi báo. Thế nhưng… bọn Tần Vũ rất có khả năng chưa hề lẩn trốn tại khu vực của phi cầm nhất tộc.
Bằng Ma Hoàng im lặng lắng nghe.
- Theo ta biết, bên cạnh Tần Vũ có không ít người, tỉ như Bạch Linh thê tử của Hắc Vũ! Ta nghĩ là ba huynh đệ Tần Vũ nếu bản thân cam chịu trốn ở Thanh Vũ tiên phủ, còn Bạch Linh thì sao? Bọn chúng sao đủ nhẫn tâm? Nếu như chúng quả thật có tâm địa như thế, cả đám cứ trốn ở Thanh Vũ tiên phủ, chúng ta thật không có biện pháp. Hiện tại… chúng ta giả sử cho rằng ba huynh đệ chúng không ở Thanh vũ tiên phủ, vậy chúng bằng cách nào có thể thoát khỏi sự điều tra của Tông Duyên huynh?
Vũ Hoàng mỉm cười nói.
Bằng Ma Hoàng chậm rãi gật đầu nói:
- Đúng, bọn chúng cuối cùng trốn thoát bằng cách nào?
- Rất đơn giản, chấp hành theo lệnh điều tra của bệ hạ. Là thủ hạ của bệ hạ. Bọn thủ hạ của ngài điều tra như thế nào? Đương nhiên là truyền lệnh đến bá chủ của các tinh cầu phổ thông. Nhưng nếu… bọn Tần Vũ đã trở thành thủ lĩnh của một trong các tinh cầu đó, chúng ta dù cho có tra xét thế nào cũng không thể tìm ra. Bởi vì tự mình điều tra mình, làm sao được?
Vũ Hoàng tự cười nói:
- Ta cũng chỉ mới nghĩ tới vấn đề này.
"Đúng thế".
Ánh mắt Bằng Ma Hoàng chợt sáng lên, lập tức lắc đầu nhíu mày nói:
- Không đúng, mấy năm nay phi cầm nhất tộc xuất hiện cao thủ, thủ hạ của ta đều ghi chép lại. Nếu như ba huynh đệ Tần Vũ trở thành thủ lĩnh một tinh cầu, tối thiểu thực lực bọn chúng cũng đạt tới đế cấp. Nhưng trong bản ghi chép về nhân lực của ta, không có điều này.
- Bệ hạ, người sai rồi.
Vũ Hoàng lúc này chợt suy nghĩ thông suốt,
- Người chẳng lẽ đã quên rồi, Tần Vũ có Vạn thú phổ, hắn lại có một đám đông thủ hạ. Cao thủ yêu vương xem ra có hơn cả ngàn. Cần biết rằng, tại một tinh cầu phổ thông, thủ lĩnh cũng là một yêu vương bình thường mà thôi. Nếu như hắn để cho thủ hạ khống chế tinh cầu, còn bản thân ẩn ở phía sau? Người sao có thể điều tra?
Lời của Vũ Hoàng vừa thốt ra, Bằng Ma Hoàng đột nhiên đại ngộ.
- Đúng, ha ha… Ta đã minh bạch rồi.
Bằng Ma Hoàng cười lớn rồi nói.
- Tần Vũ đến phi cầm nhất tộc hơn ba trăm năm trước, ba lần xuất hiện đều cách nhau khoảng một trăm năm, như vậy… ta sẽ cho người điều tra, hơn ba trăm năm trở lại đây, xem phi cầm nhất tộc xuất hiện tân thủ lĩnh nào.
- Tông Duyên huynh anh minh.
Vũ Hoàng nịnh bợ nói.
- Ha ha…
Bằng Ma Hoàng cười to. Lập tức yêu thức chỉ thoáng chốc đã tán phát tứ phương tám hướng bao trùm cả hoàng cung, trực tiếp hướng đến bát cấp yêu đế Lưu Đồ. Truyền âm nói:
- Lưu Đồ, mau đến gặp ta.
Chỉ trong nháy mắt.
Lưu Đồ yêu đế liền xuất hiện, Lưu Đồ cúi người nói:
- Không biết bệ hạ có mệnh lệnh gì?
- Lưu Đồ, đi thăm dò, ba trăm năm nay có bao nhiêu tinh cầu sản sinh ra tân thủ lĩnh! Tra ra rồi nhanh chóng báo lại, không được chậm trễ.
Bằng Ma Hoàng quát lớn.
- Dạ, bệ hạ.
Lưu Đồ nghe ngữ khí Bằng Ma Hoàng như thế, biết là sự tình khẩn cấp, lập tức cúi người ly khai bắt đầu thi hành công việc.
- Phong Vũ huynh, chúng ta cùng uống, đợi tin tức truyền về. Nào.
Bằng Ma Hoàng lúc này tâm tình rất tốt, cả trăm năm nay vẫn không có đầu mối nào, mặc dù chủ ý này của Vũ Hoàng không chắc là thành công, nhưng cũng đã có tính khả thi.
- Uống.
Vũ Hoàng cũng nâng chén.
Chỉ một canh giờ ngắn.
- Bệ hạ, đây là tin tức tân thủ lĩnh của phi cầm nhất tộc trong hơn ba trăm năm nay.
Lưu Đồ vừa hạ xuống trước mặt Bằng Ma Hoàng, liền đưa ngọc giản trong tay cho Bằng Ma Hoàng,
- Bệ hạ, một tinh cầu, phần lớn là hơn mười vạn năm, thậm chú mấy trăm vạn năm đều là do gia tộc khống chế lâu dài. Chỉ vài trăm năm ngắn ngủi đã đổi tân thủ lĩnh, cả phi cầm nhất tộc cũng không nhiều, tổng cộng có tám.
Có thể nói tại tiên ma yêu giới vô cùng vô tận, trong khu vực phi cầm nhất tộc chỉ có tám, đích xác là không nhiều.
Bằng Ma Hoàng nắm ngọc giản, yêu thức đảo qua, lập tức cười nhạt nói:
- Trong tám nơi này, có bốn là có khả năng.
Nói xong Bằng Ma Hoàng liền đưa ngọc giản cho Vũ Hoàng ở bên cạnh. Vũ Hoàng không nói nhiều trực tiếp cầm lấy, cũng dùng tiên thức bắt đầu cẩn thận tìm hiểu.
Chỉ chốc lát, Vũ Hoàng ngẩng đầu mỉm cười nhìn Bằng Ma Hoàng:
- Tông Duyên huynh, trong tám nơi này, có bốn là đổi thủ lĩnh sau khi Tần Vũ bỏ trốn. Trong bốn nơi, có hai tinh cầu khi Tần Vũ vừa tới phi cầm nhất tộc là đổi thủ lĩnh, một là khi ba huynh đệ Tần Vũ giết chết Bạch Phượng rồi bỏ đi thì đổi thủ lĩnh, tinh cầu cuối cùng là khi Thanh đế vừa mới độ quá thần kiếp, rồi Tần Vũ tới, tinh cầu đó đã đổi thủ lĩnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Đúng, bốn nơi này có khả năng nhất, bốn nơi kia cũng không phải không có khả năng.
Bằng Ma Hoàng gật đầu nói.
Chỉ là Vũ Hoàng và Bằng Ma Hoàng đều biết, tám nơi này chỉ là có khả năng mà thôi, nói không chừng suy đoán của bọn chúng không đúng, bởi vì ba huynh đệ Tần Vũ có thể vẫn ở tại Thanh Vũ tiên phủ.
- Phong Vũ ca, huynh tìm ta?
Huyền Đế Huyền Hy đột nhiên xuất hiện.
Vũ Hoàng gật đầu cười nói:
- Đúng thế, ta và Tông Duyên huynh vừa có một suy đoán, nếu như chúng ta đoán không sai, lúc này rất có khả năng tìm được ba huynh đệ Tần Vũ, hơn nữa có thể giết bọn chúng.
- Có thật không?
Huyền Hy cũng cao hứng.
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên gật đầu.
Vũ Hoàng sắc mặt chợt trở nên trịnh trọng, chậm rãi nói:
- Lúc này, chúng ta vô luận thế nào cũng không được đả thảo kinh xà, nhất định phải làm thế… Nhất kích tất sát, nếu như phát hiện, không thể để chúng chạy thoát.
- Đúng.
Bằng Ma Hoàng gật đầu. Hắn trong thâm sâu cũng cảm thấy áp lực mà ba huynh đệ họ gây ra.
- Tông Duyên huynh. Ta cho rằng lần này sau khi điều tra tám thế lực đó, chúng ta ba người phải cùng xuất phát, một khi phát hiện, ba người chúng ta lập tức giết chết bọn chúng.
Đồng tử của Vũ Hoàng chợt lóe hàn quang.
Bằng Ma Hoàng cũng gật đầu:
- Chúng ta tự thân đến đó tra xét, dù sao cũng chỉ là tám nơi mà thôi, trước tiên bắt đầu từ nơi có khả năng nhất.
- Đúng…
Vũ Hoàng khẽ gật đầu.
Trên bầu trời đầy sao.
Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm bóng nhân ảnh đều đứng yên trên không.
Vũ Hoàng linh thức bắt đầu tỏa ra. Tinh cầu này là mục tiêu đệ nhất của bọn Vũ Hoàng, chính là thủ lĩnh tinh cầu. Vì Tần Vũ sau khi tiến nhập vào phi cầm nhất tộc, đã trở thành bá chủ của tinh cầu.
- Thế nào?
Bằng Ma Hoàng nhìn Vũ Hoàng.
Trong năm người, Vũ Hoàng có linh hồn cảnh giới cao nhất. Hơn nữa tại Phong Loan Tinh sau khi quan sát Thanh đế độ kiếp, Vũ Hoàng đã nhìn thấy mấy người Bạch Linh, Dã Cù, Ngao Vô Hư, tự nhiên đã quen thuộc khí tức của bọn họ.
- Không có, trên tinh cầu này, không có khí tức của bọn người Tần Vũ, cũng không có khí tức của Bạch Linh.
Vũ Hoàng lắc đầu
Bằng Ma Hoàng nhíu mày. Lập tức nói:
- Đi, đến tinh cầu kế tiếp điều tra.
Trong khi năm người đám Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng khổ tâm tra xét, ba huynh đệ Tần Vũ vẫn an tĩnh tu luyện tại Khương Lan giới, lúc này đây, ba huynh đệ bọn họ nếu không tu luyện đến mức tự nhận có thể đối phó với Bằng Ma Hoàng, xem chừng không ra khỏi Khương Lan giới.
Lưu Lam Tinh, Ngũ Liễu Cung, trong hậu hoa viên Thanh Lưu Uyển.
Bạch Linh, Hắc Đồng hai người đang ngồi bên đám hoa. Nhìn vào khoảng đất trống giữa hoa viên, Ốc Lam và Quách Phàm đang một dạy một học. Ốc Lam không giống Dã Cù, Ngao Vô Hư liều mạng khổ tu, ngược lại ở Lưu Lam Tinh sinh hoạt an nhàn thư thái.
Khi thì cùng Hắc Đồng vui đùa, khi thì một mình câu cá uống trà, khi thì chỉ dạy Quách Phàm.
- Đại bá. Cháu làm thế đúng không?
Quách Phàm hữu quyền lại một lần nữa đánh về phía trước, quyền đầu lướt qua khiến không khí phảng phất như nén lại. Tạo ra cảm giác ngưng trệ áp bức.
Sự thật là, quyền đầu của Quách Phàm không ẩn chứa một chút năng lượng nào, chỉ là bằng khí lực cơ nhục phát xuất ra một quyền.
Không có biện pháp khác… Ở hậu hoa viên tu luyện, nếu như sử dụng yêu nguyên lực trong cơ thể, xem chừng Quách Phàm một quyền đã khiến cho hậu hoa viên này tan nát thành từng mảnh, cho nên chỉ có thể tu luyện như thế. May là hiện tại học tập chỉ là dụng quyền chi đạo, cho dù không dùng năng lượng cũng không quan hệ.
- A a… hoàn toàn không sai.
Ốc Lam vui mừng gật đầu, lập tức nhìn ra Hắc Đồng ở phía xa,
- Tiểu Đồng à, trượng phu này của ngươi đích xác là không sai mà, phương pháp công kích cùng loại với ta, đích xác có thể học công pháp của ta, chỉ là hôm nay không sai biệt nhiều lắm, ngày mai sẽ dạy tiếp.
Hắc Đồng chạy đến trước mặt Ốc Lam, kéo tay Ốc Lam làm nũng:
- Ốc Lam đại bá, dạy thêm một thời thần nữa đi, người cho đến giờ mới làm mẫu ba lần, Quách Phàm ca ca sao dễ dàng học được? Ốc Lam đại bá…
- Ôi, được, được.
Ốc Lam trả lời vẻ nuông chiều.
Lập tức Ốc Lam nhìn về phía Quách Phàm:
- Quách Phàm, ngươi mở to mắt ra, yêu thức cũng cẩn thận quan sát cho ta, một quyền của ta dụng như thế nào, dụng quyền chi đạo này, ngươi tự mình phải ngộ ra mới được.
Nói xong, Ốc Lam lạnh lùng nhìn về phía trước.
Hữu quyền nhẹ nhàng nâng lên, tựa như chậm nhưng lại thật nhanh đánh ra một kích. Ngay khi Ốc Lam xuất quyền, không gian xung quanh phảng phất như đóng băng lại, mà quyền đầu của Ốc Lam lại như uốn lượn xuyên qua cả không gian.
"Ông…"
Một trận sóng gợn không khí tỏa ra xung quanh.
May mắn Ốc Lam căn bản không sử dụng sức mạnh, chỉ là y sử dụng quyền chi đạo lĩnh ngộ mà thôi. Không có sức mạnh mà sinh ra hiệu quả như thế, nếu như sử dụng sức mạnh bản thân, uy lực có thể tưởng tượng được là như thế nào.
- Thấy rõ chứ?
Ốc Lam nhìn về phía Quách Phàm.
Quách Phàm nhíu mày lắc lắc đầu, lập tức đi tới bên cạnh, bắt đầu một quyền từ từ kích xuất, không ngừng thể nghiệm cảm giác mới nhận. Ốc Lam cười nhẹ quan sát, đồng thời đi đến chiếc bàn bên cạnh, cầm chén trà lên uống chậm rãi.
Mấy người Ốc Lam căn bản không biết rằng, lúc này đám Bằng Ma Hoàng đã tới Lưu Lam Tinh.
Ngũ Liễu Cung quật khởi, đích xác là sự tình xảy ra hơn ba trăm năm, chính là một trong tám thế lực bị nghi ngờ. Lúc này phía trên hải dương Lưu Lam Tinh, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Ngao Khô, Lưu Đồ năm người đang đứng yên trên không.
- Phong Vũ huynh, tra xét xem.
Bằng Ma Hoàng nói.
Vũ Hoàng khẽ gật đầu, rồi bắt đầu tán phát tiên thức bản thân. Tiên thức của cửu cấp tiên đế vừa bao trùm cả Lưu Lam Tinh, tự nhiên cũng bao phủ cả Ngũ Liễu Cung, mà đám người Ốc Lam, Quách Phàm cũng tự nhiên bị phát hiện.
- Bạch Linh, ta phát hiện khí tức của Bạch Linh.
Vũ Hoàng vui mừng nói với Bằng Ma Hoàng.
- Thật chứ?
Khuôn mặt Bằng Ma Hoàng tỏ vẻ vui mừng đến phát cuồng.
Tuần tra tám tinh cầu, bọn chúng tận trong lòng đã sớm thấy thất bại, dù sao bản lĩnh ẩn nấp của ba huynh đệ Tần Vũ đã khiến cho đám Bằng Ma Hoàng ăn không ngon ngủ không yên.
- Bọn ba huynh đệ Hắc Vũ thì sao?
Bằng Ma Hoàng hỏi.
Vũ Hoàng nhíu mày lắc đầu nói:
- Không có, ta chỉ thấy Bạch Linh, còn có một nữ hài rất thân thiết với Bạch Linh. Đồng thời còn có hai nam tử, một có công lực đạt đến bát cấp yêu đế, ngay cả yêu vương cũng không so nổi.
- Bát cấp yêu đế? Ai?
Bằng Ma Hoàng trong lòng nghi hoặc, bát cấp yêu đế, người nào mà chẳng có thanh danh vang dội.
- Không nhận ra.
Vũ Hoàng lắc đầu, lập tức nghi hoặc nói:
- Chính khi ở Phong Loan Tinh xem Thanh đế độ kiếp, ta cũng không phát hiện ra người này.
Ốc Lam đích xác không xem Thanh đế độ thần kiếp, bởi vì Ốc Lam… không thích xem.
Bằng Ma Hoàng nhíu mày:
- Xem ra hắn hẳn là yêu đế trong Vạn thú phổ đệ tam tầng.
- Đúng.
Vũ Hoàng gật đầu nói.
- Mặc dù chúng ta không tìm được ba huynh đệ Tần Vũ, nhưng trước tiên bắt đám người Bạch Linh rồi hãy nói, hơn nữa ta cảm giác nữ hài đó tựa như rất thân thiết với Bạch Linh, a, là con gái của thị.
Tiên thức của Vũ Hoàng lại bao phủ Ngũ Liễu cung, vừa rồi Hắc Đồng và Bạch Linh nói chuyện, và đã nói ra từ "Mẹ".
- Con gái, con gái của Hắc Vũ và Bạch Linh?
Bằng Ma Hoàng trong mắt lóe xuất quang mang.
- Được, lập tức xuất phát, bát cấp yêu đế kia muốn bắt sống tương đối khó, trực tiếp giết chết. Còn những kẻ khác… toàn bộ bắt sống.
Bằng Ma Hoàng trực tiếp hạ lệnh nói,
- Xuất phát.
Nhất thời năm người biến mất trên không hải dương, rồi lại xuất hiện trên không Ngũ Liễu Cung.
Ốc Lam linh hồn cảnh giới không cao, chỉ là bát cấp yêu đế mà thôi, ngay khi Vũ Hoàng phát ra tiên thức bao phủ thì trong lòng y liền xuất hiện cảm giác không hay, chỉ là y nhất thời không tìm ra nguyên nhân.
Ốc Lam cảm giác liền ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy năm nhân ảnh không biết từ đâu xuất hiện trên bầu trời, chính là đám người Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng. Thấy đám người này đột nhiên xuất hiện, Ốc Lam sắc mặt lập tức biến đổi, trực tiếp tâm niệm truyền âm tới Tần Vũ:
- Tần Vũ, bọn Vũ Hoàng đến!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.