- Dĩ chiến ngộ đạo (từ trong chiến đấu hiểu được đạo lý).
Tần Vũ kinh thán.
Man Càn nói.
- Bình thường linh hồn bọn ta lên đến cảnh giới phi thăng thì thường làm chậm lại. Hoặc giả như với thiên đạo phi thăng, các Đại Viên Hoàng đế đời trước thường rất hay chiến đấu. Từ trong chiến đấu để cảm ngộ được "Đạo". Vì vậy tốc độ tu luyện của họ nói chậm thì là rất chậm, nói nhanh thì là rất nhanh. Khả năng chiến đấu cứ thế mà tăng dần và cứ "Dĩ chiến ngộ đạo" như vậy, lực công kích của họ mạnh đáng sợ.
Tần Vũ gật đầu nói:
- So với Truyền thừa bảo vật của Vu Long tộc và Bằng tộc đang sở hữu thì ta nghĩ truyền thừa bảo vật của Viên hầu tộc lại càng trân quý hơn.
- Phải rồi.
Ngưu Ma Hoàng cũng tán đồng.
- Truyền thừa bảo vật đó chỉ có một kiện duy nhất. Một khi Long Hoàng và Bằng ma Hoàng phi thăng lên thần giới, chắc chắn phải để lại truyền thừa bảo vật. Đợi cho Đại Viên Hoàng phi thăng lên thần giới, rồi mới phát hiện bọn họ so với Đại Viên Hoàng còn yếu hơn rất nhiều.
Truyền thừa bảo vật không thể mang theo được.
Nhưng "Dĩ chiến ngộ đạo" - ngộ ra được "Đạo", thực sự bên trong linh hồn sẽ hữu ích vô cùng.
- Hầu Phí thuộc về Viên Hầu nhất tộc, ngoại trừ Đại Viên Hoàng hiện tại ra, là siêu cấp thần thú duy nhất, đương nhiên đủ tư cách sử dụng Truyền thừa cấm địa.
Ngưu Ma Hoàng cảm thán nói.
Hiển nhiên Ngưu Ma Hoàng nghĩ ngay đến Tử Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820792/chuong-379.html