(Thanh danh vang vọng)
Lời của Ngao Vô Hư khiến đám người Tần Vũ sững lại, một hơi đã giết chết hai mươi sáu tiên đế, không ngờ còn chưa hài lòng!
-Mạnh nhỉ!
Dã Cù hai mắt sáng lên, cười ngặt nghẽo :
- Không ngờ ngươi cái khối băng này, ngoài việc tu luyện và chiến đấu nhạt nhẽo ra, khả năng nói những lời ngông cuồng cũng sớm đã vượt ta rồi.
Tần Vũ nghe Dã Cù nói vậy không khỏi bật cười. Trên mặt Ốc Lam cũng có nét tiếu ý.
Chỉ là Ngao Vô Hư vẫn vẻ lạnh lùng, nhìn Tần Vũ lạnh nhạt nói:
-Tần Vũ, ta đề tỉnh ngươi một lần…
Tần Vũ sững người :
-Đề tỉnh gì?
Ngao Vô Hư tiếp lời:
-Hai lần cơ hội mà ngươi có thể mệnh lệnh cho ta thì đã sử dụng một rồi, hiện giờ chỉ còn lại một lần thôi. Ngoài ra…từ hôm nay, ngươi không được bắt ta vào Vạn Thú Phổ nữa, ta cần phải tiếp tục ở trong Khương Lan giới. Điều này ngươi đã đáp ứng ta rồi.
Tần Vũ gật đầu :
-Ta biết.
Ngao Vô Hư gật nhẹ đầu, rồi đi về bãi cỏ phía xa ngồi xếp bằng xuống không lý gì tới Tần Vũ nữa.
Ốc Lam nhìn Tần Vũ cười khuyên :
-Tần Vũ, không cần để ý, tình cách của Vô Hư là như vậy, không thích nói quá nhiều với người khác.
Tần Vũ tịnh không có để tâm.
Dã Cù cười hắc hắc:
-Tần Vũ, mặc kệ cái khối băng lạnh nhạt đó, Dã Cù ta thì lại cực kỳ nhiệt tình. Ta vẫn luôn thấy buồn chán, ngươi mà rảnh có thể tìm ta bất cứ lúc nào.
Bá Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820786/chuong-373.html