Thi thể Quách Nô từ trên không rơi xuống mặt đường, cả con đường hoàn toàn yên lặng, chỉ có tiếng cuồng phong gào thét.
Ở một bên đường, Lâm Lâm và Tư Tư đang cùng đứng.
- Tiểu thư, tiểu thư. - Tư Tư nhè nhẹ lôi kéo ống tay áo Lâm Lâm, - Đừng thương tâm nữa, Hàn Thư chết rồi, chúng ta sau này nghĩ cách vì chàng báo cừu.
Nhìn thấy bộ dạng đó của Lâm Lâm, Tư Tư rất đau lòng.
Lâm Lâm nhìn Tư Tư, chỉ lắc đầu không nói gì.
- Cô nương, có thể lấy truyền tấn linh châu của nàng ra một chút không?
Thanh âm Tần Vũ vang lên bên cạnh Lâm Lâm, Lâm Lâm nghiêng đầu nhìn Tần Vũ trước mắt, không suy nghĩ ngợi nhiều liền lấy truyền tấn linh châu ra.
Tần Vũ tiếp lấy truyền tấn linh châu, đem tiên thức ấn ký của mình lưu vào bên trong.
- Nàng cũng lưu lại tiên thức ấn ký trong truyền tấn linh châu của ta đi.
Tần Vũ móc ra truyền tấn linh châu của mình, Lâm Lâm khẽ gật đầu rồi cũng như Tần Vũ lưu tiên thức ấn ký vào truyền tấn linh châu.
Khi Tần Vũ định lấy lại truyền tấn linh châu của mình, Lâm Lâm ngược lại thu tay lại.
- Tiên sinh, người thực là sư tôn của Hàn Thư? Người có thể nói với tôi người tên là gì không?
Lâm Lâm tại đáy lòng còn tồn tại một tia ảo tưởng.
- Tần Vũ.
Tần Vũ nói rồi, liền từ trong tay Lâm Lâm lấy ra truyền tấn linh châu của mình.
Lâm Lâm cười thê lương:
- Quả nhiên, không trách được bao năm nay chàng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820759/chuong-346.html