Chương trước
Chương sau

Ba đại siêu cấp cao thủ tràn đầy khí thế, không gian chấn động, nhân ảnh đều phiêu hốt không còn thấy rõ nữa.
- Vô Danh!
Tri Bạch toàn thân phát ra kiếm khí thôn địa, khí thế lăng lệ, hai mắt chằm chằm nhìn Vô Danh,
- Ngươi thân là Long tộc hoàng tử, ngươi cũng nên biết Long tộc các người trước nay vẫn không can thiệp vào việc tranh đấu giữa các thế lực của bọn ta, bọn ta muốn bắt người, ngươi lại ngăn cản là thế nào?
- Không thể được, Vô Danh ngươi dám bỏ qua phương thức quản lí Long tộc đời đời lưu truyền sao?
Huyết Y Lãnh lạnh lùng nhìn Vô Danh.
Từ lúc bắt đầu Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh chỉ dùng lời lẽ tốt đẹp để thuyết phục, dùng giọng điệu mềm dẻo hòng thuyết phục Ngao Vô Danh li khai, nhưng cho dù có nói gì đi nữa Ngao Vô Danh không ngờ lại không nhường nhịn chút nào, vẫn kiên quyết bảo vệ hai người kia.
- Ha ha…. đừng nhắc tới Long tộc làm gì, ta bảo vệ hai người bọn họ là việc của cá nhân ta. Hôm nay! Ta Ngao Vô Danh ở đây chỉ đại biểu cho cá nhân ta mà thôi, chẳng lẽ Ngao Vô Danh ta ngay cả bảo vệ bằng hữu cũng không được sao?
Mái tóc của Ngao Vô Danh phất phơ, mắt hổ quang hoa rực rỡ, kim sắc trường thương ở sau lưng cũng thiểm thước ẩn hiện kim sắc quang hoa.
- Đại biểu cho cá nhân ngươi? - Tri Bạch cười lạnh một tiếng, - Được, Ngao Vô Danh ngươi đạt thất cấp Yêu đế, ta cùng y lãnh dù sao cũng là thất cấp Tiên đế, Ma đế. Tuy rằng ngươi có bản thể siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim Long, nhưng ta không tin rằng, hai người bọn ta liên thủ vẫn không địch lại được ngươi!
- Ồ.
Cánh tay của Ngao Vô Danh vươn ra, chỉ thấy kim sắc trường thương trong bao ở phía sau lưng phát ra một tiếng long ngâm, trực tiếp từ phía sau bay tới nằm trong tay phải của Ngao Vô Danh.
Tay nắm trường thương, khí thế toàn thân Ngao Vô Danh lại tăng thêm một phần, giương mắt hổ nhìn hai kẻ đối diện:
- Lâu rồi không được cùng cao thủ đồng cấp chém giết, hai người các ngươi liên thủ. Cũng đáng để ta ra tay.
Ngao Vô Danh dẫu sao cũng là siêu cấp thần thú, dù là một đấu hai y cũng tràn đầy tự tin.
- Đáng?
"Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch cùng "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh nhìn nhau cười lạnh, trong nụ cười đó ẩn chứa cả ý nghĩa đặc biệt.
- Tri Bạch, còn nhớ năm xưa tại ma giới bọn ta bao lần tương trợ lẫn nhau vào sinh ra tử không?
Huyết Y Lãnh vẻ mặt tươi cười rạng rỡ. Chiến ý trên người vẫn không ngừng tăng lên.
Tri Bạch cũng cảm cũng cảm thấy máu nóng sôi sục, phảng phất như trở lại những tháng ngày khi xưa:
- Đương nhiên là nhớ, đã bao nhiêu năm qua rồi, ta còn nghĩ bọn ta không thể có cơ hội liên thủ với nhau một lần nữa, không ngờ giờ Long tộc hoàng tử điện hạ tới đây khiến cho bọn ta hai người lại được sát cánh bên nhau liên thủ chiến đấu.
Một cỗ chiến đấu sinh tử mang theo chiến ý kinh nhân từ Tri Bạch - Huyết Y Lãnh hai người bắt đầu phát tán ra xung quanh.
Khí thế của hai người tương hỗ không ngừng đề thăng.
- Ha ha, xem ra các ngươi cũng là một cặp phối hợp với nhau rất ăn ý, bọn ngươi hai người liên thủ khẳng định lực công kích không chỉ đơn giản như thể một cộng với một mà thôi, như vậy… càng đáng để ta xuất thủ.
Ngao Vô Danh khẽ vuốt ve lấy trường thương trong tay giống như vuốt ve tình nhân.
Khí thế cũng không ngừng tăng mạnh!
Tuy chưa động thủ. Nhưng khí thế kinh thiên đã khiến cho vô số cao thủ trên Lam Hỏa tinh ai ai cũng cảm thấy khủng hoảng, sợ hãi, chấn động.
Một siêu cấp thần thú đạt thất cấp Yêu đế cùng thất cấp Tiên đế, thất cấp Ma đế chém giết.
Những cao thủ tầng bậc này giao thủ rất có khả năng sẽ tiêu hủy cả một tinh cầu lớn như Lam Hỏa tinh, đúng lúc này….
- Trận chiến này quả là quá khủng bố, hãy mau chạy đến hành tinh bên cạnh lánh nạn.
Trên Lam Hỏa tinh cũng có vài đại thế lực chiếm đóng, các thủ lĩnh bắt đầu ra lệnh cho cao thủ dưới trướng.
Vô số cao thủ của Lam Hỏa tinh bắt đầu đào tẩu, công lực đạt đến kim tiên, ma vương, thì trực tiếp tìm khu vực có không gian ổn định để thi triển đại na di trốn sang những hành tinh khác.
Công lực yếu hơn, như thiên tiên thậm chí cả tu chân giả bình thường, đều bán sống bán chết chạy đến truyền tống trận, hòng li khai.
- Thương tên "Phá Kiên", ý nghĩa cho dù kiên cạnh tới đâu cũng phá được!
Vô Danh hiện tại máu nóng trong người đã không còn kìm nén được nữa bạo phát. Lập tức mở màn cuộc chiến, y cũng đã không chờ đợi được nữa.
- Kiếm tên "Thanh Huyết".
Tri Bạch nói.
- Kiếm tên"Hồng Tuyết".
Huyết Y Lãnh tương tự nói.
Lúc này cách đó không xa bọn ba người Tần Vũ, Khương Nghiên, Quân Lạc Vũ đều không có ý đào tẩu. Khương Nghiên, Quân Lạc Vũ hai người dẫu sao cũng là cao thủ đẳng cấp tiên đế, tuy không phải cùng tầng bậc với cao thủ như Vô Danh, Tri Bạch, Huyết Y Lãnh. Nhưng dư lực của phát sinh từ cuộc chiến hoàn toàn có thể chịu được.
Còn Tần Vũ, thân thể có thể trực tiếp chịu được một đòn công kích của thất cấp Tiên đế, không cần phải nói nhiều.
Tĩnh lặng!
Không gian chấn động, nhưng chu vi vạn lí xung quanh lại là một khối tĩnh lặng, ngoại trừ vài vị cao thủ cấp tiên đế, những người khác gần như đều đã chạy trốn ra rất xa rồi.
Ba người bọn Tần Vũ nín thở thận trọng quan sát cuộc chiến.
Ánh mắt Tri Bạch, Huyết Y Lãnh tựa như đồng thời thay đổi!
- Xoát!
"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh mái tóc dài bỗn nhiên bắt đầu nhanh chóng dài thêm ra, đồng thời vô số bạch sắc ngân ti bao phủ lấy toàn bộ không gian, mỗi sợi trường phát ngân ti bên trong đều ẩm chứa điểm điểm huyết quang. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Ngao Vô Danh toàn thân lập tức bị rơi vào trong khu vực bị Bạch Phát ngân ti bao phủ, nếu như là cao thủ tam cấp, tứ cấp Tiên đế địa, chỉ cần một đạo Bạch Phát đã có thể giết được. Có điều Ngao Vô Danh lại là cao thủ so với Tri Bạch, Huyết Y Lãnh còn mạnh hơn một bậc.
Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, Ngao Vô Danh chỉ cười nhẹ một tiếng, không hề để ý chút nào.
Huyết hồng sắc kiếm mang!
Tựa như một màn độc màu đỏ máu tràn ngập cả không gian của Bạch Phát ngân ti, chỉ mới nhìn qua đã thấy hơn ngàn đạo độc xà kiếm mang đỏ rực, kiếm mang đỏ rực đó từ khắp bốn phương tám hướng đều đâm về phía Ngao Vô Danh.
Ngao Vô Danh hai mắt nhắm nghiền.
Kim sắc trường thương thay vào đó lại bị bỏ vào trong bao.
Chỉ bằng một động tác đút trường thương vào bao, đạo đạo quang hoa lấy Ngao Vô Danh làm trung tâm bỗng nhiên phát tán ra xung quanh, một lớp kim sắc quang hoan lờ mờ không ngờ lại bắt đầu bao bọc lấy Ngao Vô Danh.
Cho dù cả nghìn vạn đạo độc xà kiếm mang đỏ rực đã đâm vào lớp kim sắc quang mang, Ngao Vô Danh cũng chỉ khẽ nhắm mắt, trường thương vẫn như trước ở tư thế nằm trong bao thương, tựa hồ như lúc cần có thể bạt thương, cũng tùy lúc có thể xuất thương.
Phá Kiên thương nhất quyết không tấn công!
Ngàn vạn đạo tinh hồng sắc độc xà kiếm mang tiêu tán, không gian của Bạch Phát ngân ti cũng bị phá vỡ.
Trong bức màn trắng vô tận, bỗng xuất hiện một điểm lục sắc!
"Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch nhân kiếm hoàn toàn hợp nhất, nét mặt tràn đầy vẻ hung tợn điên cuồng, tựa như mang quyết tâm chưa chết chưa ngừng tay, thần kiếm Thanh Huyết tốc độ đa đạt tới cực hạn.
Thanh Huyết kiếm nhất quyết không dừng!
Trong mắt của Ngao Vô Danh quang mang sáng rỡ.
- Khanh thương!
Bọn Tần Vũ đứng ở xa quan chiến căn bản không hề nhìn ra Ngao Vô Danh đã bạt thương như thế nào, bọn họ chỉ thấy đầu nhọn của kim sắc trường thương trong tay Ngao Vô Danh bỗng nhiên đâm thẳng vào mũi thần kiếm của Thanh Huyết kiếm tiên Tri Bạch.
Một vết nứt nhỏ tại nơi mũi thương cùng mũi kiếm giao kích thấp thoáng ẩn hiện!
- Bồng!
Lấy điểm giao kích làm trung tâm, có thể thấy rõ những đợt sóng chấn động bắt đầu lan ra khắp bốn phương tám hướng. Tất cả những kiến trúc nó đi qua đều sụp đổ rồi biến thành cát bụi, cự li sóng truyền phải tới hơn mười vạn dặm mới dừng lại.
-------------
- Không nhìn rõ nổi.
Tần Vũ cười khổ.
Lúc bắt đầu Tần Vũ đã dung hợp linh hồn với Lưu Tinh Lệ, tiên thực có thể miễn cưỡng nhìn rõ được chiêu thức huyền diệu của hai bên, nhưng khi chiến đấu tới lúc gay cấn, Tần Vũ cho dù có Lưu Tinh Lệ cũng nhìn không rõ nữa.
Bởi vì không gian trong khu vực của cuộc chiến hoàn toàn bị bóp méo.
- Tần huynh, ta cũng nhìn không rõ. - Quân Lạc Vũ cười nói, - Vô Danh đại ca dẫu sao vẫn là thất cấp Yêu đế siêu cấp thần thú, thật lực tuyệt đối ngang với Vũ Hoàng. Tuy nhiên Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh hai đại siêu cấp cao thủ liên thủ cũng có thể so bì được với bát cấp Tiên đế. Ba người bọn họ đại chiến, cuộc chiến khẳng định tuyệt đối ở vào tầng thứ cao nhất của tiên ma yêu giới.
Tần Vũ gật đầu, những đạo sóng không gian chấn động không ngừng hung mãnh quét qua thân thể, tuy nhiên Kiếm tiên khôi lỗi của Tần Vũ lại không hề chịu bất cứ tổn thương nào. Ánh mắt y cũng đã dừng lại tại chiến trường.
Không gian méo mó!
Kiếm mang thiểm thước!
Chiến trường giống như địa ngục tràn đầy sự diệt vong. Khí kình hung mãnh khi thì vút lên cao hòa thành kim sắc trường long, khi lại biết thành một con rắn lớn ngoằn nghèo, khi lại biết thành một đạo lôi điện màu vàng.
Bạch sắc quang hoa, điểm điểm huyết sắc, bích lục kiếm mang!
Trong khu vực không gian bị uốn cong đó không ngừng phát tán ra năng lượng khủng bố, gần như toàn bộ mặt trên của Lam Hỏa tinh bị phá đến tan hoang, may mắn là phần lớn cao thủ đều đã chạy trốn. Ngay cả những người không cách nào kịp thời đào thoát khỏi Lam Hỏa tinh hầu hết cũng đã ở một cự li rất xa so với nơi diễn ra cuộc chiến.
- Hống…
Một tiếng hống cuồng bạo vang rền khắp Lam Hỏa tinh, thậm chí còn truyền tới tận vũ trụ.
Tần Vũ nhìn thấy một kim sắc trường long khổng lỗ từ không gian méo mó kia bay ra, kim sắc trường long này mình phải dài tới hơn ngàn dặm. Chiếc đuôi rồng to lớn quẫy động khiến cho đất rung núi lở.
Sau đó từ trong thân thể của kim sắc trường long phát tán ra đạo đạo kim sắc quang mang.
Cùng lúc một người toàn thân được bao phủ bởi kim sắc long lân (vảy rồng vàng) xuất hiện, hiện tại Ngao Vô Danh không chỉ có mái tóc lấp lánh kim sắc quang mang, toàn thân kim sắc long lân cũng tỏa sáng rực rỡ.
Tay vẫn nắm chặt kim sắc thần thương như trước.
- Có thể khiến ta tiến nhập vào trạng thái chiến đấu cao nhất. Các ngươi cũng có thể tự hào được rồi.
Ngao Vô Danh đứng giữa thiên không cười lớn nói.
Trong Long tộc nếu công lực yếu, có khả năng từ hình người hóa thành long thân nhằm nâng cao thực lực, nhưng khi công lực đã đạt tới một đẳng cấp cực cao, ví như Ngao Vô Danh. Long thân to lớn có khi lại trở nên vướng víu, nên bọn họ có thể từ long thân biến lại thành hình người để chiến đấu.
Ở trạng thái này, tay chân vẫn như trước kia giống người bình thường, chỉ có toàn bộ thân thể được bao bọc bởi một tầng long lân mà thôi.
Trong tình huống như vậy, năng lượng so với long thân cũng không giảm đi chút nào, thân thể lại nhỏ đi không biết bao nhiêu lần. Lực chiến đấu so với nhân thân bình thường khi mới bắt đầu, ít nhất cũng phải mạnh hơn gấp đôi.
- Siêu cấp thần thú quả xứng là siêu cấp thần thú.
Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh hai người đứng giữa không trung, dáng vẻ cũng xem là phiêu dật tiêu sái, chỉ có điều trong lòng lại cảm thấy bất lực.
Trong trận chiến vừa rồi, hai người tuy chưa hoàn toàn phát huy hết thực lực, nhưng cũng đã phải phát huy tới chín phần. Nhưng… cho dù vậy cũng không làm khó được Ngao Vô Danh, hiện tại đối phương đã biến thành nhân hình ở trạng thái chiến đấu, dẫu rằng hai người họ liên thủ, xem ra vẫn chỉ có thất bại.
- Vô Danh huynh thực lực mạnh như vậy, hai người bọn ta tự thẹn là không bằng.
Tri Bạch lên tiếng.
Ngao Vô Danh sắc mặt hơi ngạc nhiên nói:
- Nhận thua rồi ư?
Huyết Y Lãnh lên tiếng:
- Nhận thua rồi, ta cùng Tri Bạch khi trước đã nghe nói tới uy danh của huynh, không ngờ huynh cho dù là ở nhân hình đã lợi hại như vậy, nhận thua rồi.
Hai người liên thủ, phát huy đến chín thành thực lực mà vẫn không thể đánh bại đối phương trong trạng thái nhân hình bình thường. Còn không nhận thua thì khác nào tìm chết? Hai người bọn họ có thể tung hoành tiên ma yêu giới bao nhiêu năm như vậy, cũng hiểu rõ đạo tiến thoái.
Ngao Vô Danh không cách nào đành cười nói:
- Thật là chán a.
Y vẫn muốn đại chiến một trận, nhưng đối phương đã nhận thua rồi thì biết làm sao? Giết chết đối phương? Đứng sau Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh là Vũ Hoàng cùng Huyết Ma Đế, Long tộc y cũng không muốn chọc tức tiên giới, ma giới hai bên.
Dẫu sao cho dù là tiên giới hay ma giới, nếu như bị yêu giới gây hấn, các đại thế lực trong tiên giới (ma giới) đều lập tức liên kết lại với nhau.
- Người cũng không truy sát nữa chứ?
Vô Danh vặn hỏi.
Tri Bạch tự cười một tiếng:
- Bọn ta cả Vô Danh huynh cũng không địch lại, Vô Danh nếu như đã kiên quyết bảo vệ hai kẻ kia, bọn ta có thể làm được gì đây? chẳng lẽ không đủ thực lực mà vẫn dám cường hoành bắt người sao?
- Được rồi, các vị đã minh bạch sự tình, ta cũng không giữ các vị lại nữa.
Kim sắc trường thương của Vô Danh cũng trực tiếp thu vào trong bao thương.
- Cáo từ.
Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh chắp tay, sau đó biến thành hai đạo lưu quang tiêu thất nơi chân trời.
Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh rất muốn giết Tần Vũ và Quân Lạc Vũ. Như Quân Lạc Vũ là dạng Tiên đế thiên tài như vậy, cho dù hiện tại thực lực còn yếu, nhưng chỉ mới vài trăm năm đã đạt tới lưỡng cấp Tiên đế, ai có thể yên tâm khi có địch nhân như vậy. Còn kẻ thần bí như Tần Vũ, có thể sử dụng thân thể chịu được một chiêu của thất cấp Tiên đế cao thủ, ai có thể an tâm để cho y sống sót?
Tiếc là không có biện pháp nào cả, Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh đối mặt với Ngao Vô Danh, chỉ có thể rút lui.
----------------
- Vô Danh ca ca, người quả là quá lợi hại mà.
Nhìn thấy Ngao Vô Danh bước tới, Khương Nghiên là người đầu tiên vui vẻ chạy đến ôm lấy Ngao Vô Danh, Ngao Vô Danh chỉ biết cười khổ.
Quân Lạc Vũ cùng Tần Vũ cũng kề vai bước tới.
- Vô Danh đại ca, đa tạ ơn cứu mạng. - Quân Lạc Vũ lên tiếng, - Còn đây là Tần Vũ huynh đệ.
- Tần Vũ?
Ngao Vô Danh nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ lập tức nói:
- Ơn cứu mạng của Vô Danh huynh, Tần Vũ nhất định mãi mãi không quên.
Nói đến đấy, đồng thời Tần Vũ cũng đã khắc sâu ân tình lần này, con nguời y dẫu sao cũng không muốn thiếu nợ ân tình của ai bao giờ.
- Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ.
Ngao Vô Danh hoàn toàn không để ý xua tay nói,
- Ta lâu lắm rồi không được đánh một trận thống khoái như vậy, cũng cần phải cảm tạ Lạc Vũ huynh đệ cùng Tần Vũ huynh đệ.
- Ồ, người thống khoái lắm sao, xem thử xem… toàn bộ Lam Hỏa tinh hơn một nữa đã bị các người đánh cho tan nát hết rồi.
Khương Nghiên bên cạnh bất mãn nói.
- A a… việc này.
Vô Danh không biết nói sao đành cười trừ.
Tại tiên ma yêu giới cao thủ chiến đấu căn bản không hề né tránh thành thị kiến trúc gì cả, bởi vì chỉ cần khí thế trước khi chiến đấu đã khiến cho người ta sợ hãi bỏ chạy rồi, còn như hủy hoại thành thị kiến trúc, bằng vào phương thức của tiên ma yêu giới cao thủ, kiến tạo một thành thị quả thực là dễ dàng.
Không cần tới nửa năm.
Lam Hỏa tinh sẽ có thể khôi phục lại phồn hoa như trước, thậm chí trận đại chiến kinh thiên vừa rồi còn có thể khiến cho danh tiếng của Lam Hỏa tinh gia tăng.
- A, sau khi đánh nhau xong, việc thống khoái nhất chính là vui vẻ uống rượu thật mạnh, Lạc Vũ huynh đệ, Tần Vũ huynh đệ, đi, cùng vui vẻ uống rượu với ta ba ngày ba đêm nào.
Ngao Vô Danh nói rồi tiện tay kéo theo Tần Vũ cùng Quân Lạc Vũ.
Ba ngày ba đêm?
Tần Vũ quả thật chấn động.
- Sao vậy? Các người không đi là không nể mặt ta, sao có thể gọi là huynh đệ được.
Ngao Vô Danh nhìn Tần Vũ cùng Quân Lạc Vũ chằm chằm, hai người chỉ biết cười khổ.
Xem ra chỉ có thể liều mạng bồi tiếp quân tử thôi.
- Cung kính không bằng tuân lệnh.
Tần Vũ cười nói.
- Tốt.
Ngao Vô Danh thập phần vui vẻ, đưa mắt nhìn xung quanh rồi nhíu mày nói.
- Đã bị phá đến sạch sẽ rồi, cả chỗ uống rượu cũng không còn.
Trầm tư một lúc, ánh mắt Ngao Vô Danh bỗng nhiên sáng lên,
- Đúng rồi, ta có một chỗ rất thích hợp để uống rượu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.