Website:
Trong thâm tâm của Ngọc Thanh Tử chợt dâng lên một dự cảm không hay, càng lo lắng hơn khi nhìn biểu tình trên mặt của đám đệ tử.
Đối diện với câu hỏi của Ngọc Thanh Tử, đám đệ tử đời thứ hai đều chần chừ, không biết nói sao cho phải. Chúng đệ tử không tự chủ được đều nhìn về phía đại sư huynh, tên đại sư huynh trong thâm tâm cũng cảm thấy bất lực, xem ra cuối cùng hắn cũng phải mở miệng.
- Sư tôn, Vũ Điền sư đệ bị người ta giết rồi!
Đại sư huynh trầm giọng đau đớn nói.
- Bị giết ư? Ngươi nói rằng Vũ Điển đồ nhi bị giết rồi ư?
Ngọc Thanh Tử toàn thân chấn động, có đồ đệ như Vũ Điển khiến Ngọc Thanh Tử rất kiêu ngạo, đặc biệt làm cho ông ta tự hào hơn nữa là đồ đệ của mình được Vũ Hoàng hân thưởng.
Dù gì thì trong "tam thập lục quân" dưới quyền Vũ Hoàng, Ngọc Thanh Tử chỉ là loại ở dưới đáy. Chỉ khi nào đào tạo được đệ tử tài giỏi như thế mới được kiêu ngạo một phen! Lần này lúc Tiềm Khải tiên đế đến đây đặc biệt là để khen thưởng đồ đệ Vũ Điển của hắn.
- Ngọc Thanh Tử, Vũ Điền sư điệt bị giết rồi?
Tiềm Khải tiên đế đứng bên cạnh mở miệng hỏi.
Ngọc Thanh Tử gật đầu, sau đó hít một hơi dài áp chế nộ hỏa trong lòng, nhìn đám đồ đệ nói:
- Sự tình rốt cuộc là như thế nào, các ngươi nói rõ cho ta nghe!
- Phàn Lam đồ nhi, ngươi là đại sư huynh, ngươi nói đi!
Ngọc Thanh Tử nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820732/chuong-319.html