Nhai đạo rộng lớn đã được đăng đèn rọi sáng khắp nơi, người qua kẻ lại, đối với tu chân giả mà nói giấc ngủ có thể có, có thể không, tự nhiên có nhiều người vẫn nhàn tản trên nhai đạo. Hoặc vài hảo hữu tụ họp, hoặc một cá nhân độc lai độc vãng.
Tần Vũ là một trong số họ.
Đi chính giữa nhai đạo, cả người Tần Vũ thay vào đó lại chìm vào trong chợ đêm mĩ lệ.
- Muốn giết Nghiêm Cao cũng không cần nóng vội nhất thời.
Tần Vũ cả người lẫn tâm hưởng thụ tâm trạng vui thích. Trên nhai đạo hoặc là tuấn nam, hoặc là mĩ nữ, hoặc là người cô ngạo, hoặc là người hung hãn, người gì cũng có.
Chung quy tu chân giả…có thể biến ảo dung mạo.
- Một nữ tử thật hấp dẫn.
Tần Vũ nhìn về một lục y nữ tử không xa trong lòng không kìm được cảm thán. Tần Vũ cũng chỉ là xuất phát từ góc độ hân thưởng rồi khen ngợi mà thôi.
- Tiểu thư, mĩ tửu của Phong Nguyệt tinh "Phiêu Phong hồng trà" dù thế nào cũng là tuyệt nhất, chúng ta đi thưởng thức nhé.
Một tiểu tì bên cạnh lục y nữ tử kiến nghị.
Lục y nữ tử gật đầu nói:
- Cũng được.
Lập tức hai người liền đi vào trà lâu đó -- -- "Phiêu Phong trà lâu".
- Phiêu Phong hồng trà? Quả thực như tì nữ đó đã nói là "tuyệt nhất".
Tần Vũ từ xa xa nghe thấy thanh âm đó, trong lòng cũng hiếu kì tức thì bước vào bên trong trà lâu.
Chỉ là lúc vào bên trong, Tần Vũ nhẹ nhíu mày.
- Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820724/chuong-311.html