Chương trước
Chương sau

Cả vạn tán tu chém giết, từng trận bạo tạc vang rền bầu trời khi thì màu đỏ, khi lại màu tím, có khi lại màu đen… toàn bộ bầu trời giống như một lò thiêu khổng lồ. Trên Thanh Hư sơn tử thi chồng chất, tiên huyết từ từ chảy tạo thành dòng suối nhỏ, nhưng trong nháy mắt bị năng lượng nóng chảy làm cho tiêu thất.
- Cáp cáp, thống khoái, thống khoái!
Xung quanh thân thể Ô Không Huyết chu vi vài trăm mét là một đám huyết vân dày đặc hãi nhân, khối huyết vân này đi tới đâu, không có một tán tu nào không tìm cách né tránh. Không cần biết là tán tiên hay tán ma, tất cả đều tìm cách tránh xa.
Nhưng với tốc độ cực nhanh của Ô Không Huyết, đám tán tiên đấy làm sao có thể chạy thoát, làm sao có được hi vọng gì?
Tán tiên bị trúng vào trong đám huyết vân đó, thân thể bọn họ lập tức hóa thành huyết nhục trực tiếp dung nhập vào trong huyết vân, khiến cho tinh huyết của đám mây đó càng thêm dồi dào. Ô Không Huyết đắc ý cuồng dại cười lớn vang vọng khắp nơi.
Cũng như vậy…
Minh Lương chân nhân như một đạo lợi kiếm, xuyên qua không gian, nơi y xuyên qua, đám tán ma đều chỉ có thể chịu chết. Căn bản không có một chút lực phản kháng.
- Minh Lương!
Âm thanh của Ô Không Huyết mang theo sát khí vang lên, đám huyết vân cự đại dừng lại phía trước Minh Lương chân nhân, đồng thời đám huyết vân đấy từ từ thu nhỏ, cuối cùng biến thành một tấm huyết hồng trường bào to lớn trên thân của Ô Không Huyết. Ô Không Huyết nhìn Minh Lương chân nhân, trong mắt hiện ra chiến ý cuồng nhiệt.
- Ô Không Huyết.
Minh Lương chân nhân hai mắt lạnh lẽo.
- Sao ngươi lại để xảy ra sự việc này? Ta Minh Lương, căn bản không hề làm gì tán ma các người, ngươi tại sao lại phát động tán ma tấn công Thanh Hư sơn bọn ta, chắc không phải vì muốn chiếm đoạt Nghịch Ương cảnh cho riêng mình, ngươi nói xem tại sao?
Không nói còn tố. Nói rồi càng khiến cho Ô Không Huyết thêm phẫn nộ.
- Ngươi không làm gì, cách đây mới nửa ngày, ngươi - Minh Lương chân nhân tới Âm Nguyệt cung đồ sát, một hơi giết liền một ngàn tán ma. Còn nói giết một ngàn tán ma, coi như trả thù việc Vu Hắc giết Xích Duyên chân nhân của bọn ngươi.
Ô Không Huyết nộ khí bắt đầu trỗi dậy.
- Dám làm dám chịu, ngươi không ngờ lại không thừa nhận?
- Ô Không Huyết, ngươi đảm bảo, ngươi nói thật sao? Cách đây nửa ngày quả thực là đã có một Minh Lương chân nhân, tới đồ sát một ngàn tán ma của ngươi?
Minh Lương chân nhân truy vấn.
Ô Không Huyết cười lạnh:
- Đó là tự nhiên, ta có thể nói dối sao? Ngươi cứ tùy tiện hỏi bất kì tán ma nào ở Âm Nguyệt cung đều có thể biết được sự việc thật giả ra sao.
- A, ta hiểu rồi, có kẻ bày mưu. Nhất định là có kẻ bày mưu.
Minh Lương chân nhân lúc này âm thanh bình thản vô bì.
- Ô Không Huyết, chúng ta cả hai đều không nghĩ bởi vì chiếm đoạt Nghịch Ương cảnh mà chém giết lẫn nhau, hiện tại xem ra, khẳng định là có kẻ đứng trong bóng tối giật dây.
Ô Không Huyết trong tâm chấn động.
Y cũng nhớ lại những gì Vu Hắc nói, Vu Hắc căn bản không hề giết Xích Duyên chân nhân.
Nhưng ai đã giết Xích Duyên chân nhân?
- Có người đứng sau giật dây?
Ô Không Huyết trong tâm cũng có kết luận giống như vậy.
Tuy nhiên Ô Không Huyết đưa mắt nhìn bầu trời Thanh Hư sơn, có vô sô nhân ảnh đang chém giết. Y hiểu rõ, tới lúc này muốn ngăn trường chém giết hoàn toàn không thể, mỗi tán ma nhãn thần đều đã đỏ rực, bọn hó đã có không ít hảo hữu bị đối phương giết chết.
Bên phía tán tiên cũng vậy, hiện tại một số lượng lớn tán tiên đã chết, những tán tiên còn lại cũng mang đầy oán hận tán ma trước mặt.
- Chết cũng đã chết rồi, liên quan gì tới ta.
Ô Không Huyết trong tâm cười lạnh.
Ô Không Huyết nhớ lại năm đó khi y tu luyện, lúc đó tu ma giả bị người người vây đánh, cô độc một mình, sát nhân đoạt bảo, tàn khốc, thân nhuốm đầy máu. Cuối cùng may mắn đoạt được bộ Huyết Ma ma đạo bảo điển, công lực nhanh chóng thăng tiến. Trở thành kẻ đứng đầu ma đạo.
- Những tán tu tiền bối của các tông phái trên Đằng Long lục địa, chết cũng đã chết rồi, họ chết đi, địa vị của các tu ma đại tông phái tất suy yếu rất nhiều, sẽ có những tiểu tông phái có cơ hội quật khởi. Đằng Long lục địa từ lâu đã do những đại tông phái này không chế, cũng nên thay đổi rồi.
Minh Lương chân nhân nhìn Ô Không Huyết, hi vọng Ô Không Huyết bãi chiến.
Bởi vì trận chiến diễn ra, Thanh Hư sơn kiến trúc đã bị hủy hơn một nửa, theo thời gian trôi qua, đệ tử Thanh Hư quan chết ngày càng nhiều. Trên Thanh Hư sơn duy nhất chỉ còn một địa phương nguyên vẹn, chính là khu vực Thanh Hư sơn "Thập Diễn Ảo trận".
- Âm mưu? Minh Lương, ngươi đường đường là thập nhị kiếp tán tiên, hiện tại là kẻ đứng đầu tán tiên. Không ngờ lại không dám thừa nhận. Ngươi giết chết một ngàn tán ma, sau đó bỏ đi, chính mắt ta nhìn thấy tốc độ của ngươi. Phóng nhãn khắp thiên hạ, tốc độ đuổi kịp ngươi có mấy người? Xem ra chỉ có đảo chủ Bằng Ma đảo, hoặc tộc trưởng Long tộc mà thôi. Địa vị của đảo chủ Bằng Ma đảo và tộc trưởng Long tộc như thế nào, bọn họ sao có thể giả dạng làm người được? Minh Lương, đã đến lúc này ngươi không cần phải giảo biện nữa.
Lời nói của Ô Không Huyết trực tiếp đã đập nát lí do duy nhất để có thể bãi chiến.
- Sát!
Đây cũng là thời khắc Ô Không Huyết chờ mong.
Dù tán ma chết vô số, có liên quan gì đến Ô Không Huyết hắn. Chỉ cần Phá Thiên đồ không sao, sau khi ma giới sứ giả hạ phàm dâng cho họ Phá Thiên đồ, Ô Không Huyết coi như lập được đại công.
- Ô Không Huyết, ngươi quả là ngu muội không thức tỉnh.
Minh Lương chân nhân giận đến cực điểm. Ô Không Huyết cười chế nhạo:
- Ngươi lải nhải mãi thế, muốn ra tay thì hãy ra tay đi, đừng nói lời thừa làm gì.
Nói xong thân trên của Ô Không Huyết bắt đầu phát tán ra quang mang huyết hồng, đám quang mang huyết hồng ấy từ từ tập trung lên tay phải của y.
- Huyết Ma— Nguyệt Nha đao!
Ô Không Huyết phất tay, một đạo cực nhỏ, cực mỏng, thậm chí ẩn ước vầng trăng lưỡi liềm bên trong, hồng sắc đao quang phá không xuất ra, đi tới đâu không gian bắt đầu rung lên, rạn nứt tới đó.
- Điểm Tinh— Phá không!
Minh Lương chân nhân sử dụng tuyệt chiêu khi trước ở Tiềm Long đại lục hải vực đã bức lui Ô Không Huyết, chỉ thấy một điểm quang mang cực nhỏ từ ngón tay của Minh Lương chân nhân phát ra, điểm quang mang này ngưng tụ đến cực điểm, trực tiếp hướng về Ô Không Huyết.
Trên bầu trời Thanh Hư sơn,
Một tia hồng quang cùng một tia bạch sắc quang mang nhẹ nhàng va vào nhau. Cả hai luồng đồng thời biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện. Nhưng chỉ sau một lúc, không gian xung quanh đó vài trăm thước đã bị rung lên dữ dội.
Ô Không Huyết cùng Minh Lương chân nhân sắc mặt đại biến, không hẹn mà cùng nhau tận lực chạy sang hai bên để né tránh.
- Bồng!
Như tấm gương bị vỡ, không gian xung quanh vài trăm thước bị chấn nát tạo ra một hố đen khổng lồ. Hố đen này dài tới vài trăm thước, rộng cũng đến vài thước. Lực hút của không gian rạn nứt khổng lồ này đơn giản là đạt đến cực điểm.
- A!
Những tiếng kêu thảm khốc không ngừng vang lên, chu vi vài nghìn thước xung quanh có hơn một ngàn tán tu căn bản không đủ sức kháng cự lại lực hút của hố đen, nhanh chóng bị thôn phệ vào trong. Nếu thâm nhập vào hố đen, khả dĩ có thể thấy được các sắc năng lượng trong không gian phân liệt hỗn loạn đó.
Rút gươm chém xuống nước, nước càng chảy mạnh.
Không gian tuy bị xé nát, nhưng chỉ cần một lúc, hố đen đã được tu phục như cũ. Không gian cũng được khôi phục như bình thường.
Phàm nhân giới không gian sao có thể chịu nổi năng lượng lớn như vậy, hai siêu cấp cao thủ đạt đến thập nhị kiếp tán tu toàn lực công kích, khiến cho không gian bị rạn nứt không có gì là lạ.
- Minh Lương chân nhân, hiện tại tán tiên đã chết gần hai vạn, cho dù là lục kiếp tán tiên trở lên, cũng đã chết đến hai phần rồi.
Tuyết Vũ Ương phi thân về phía Minh Lương chân nhân nói, Tuyết Vũ Ương quả thật không thể nhìn từng tán tu cứ chết như vậy.
Minh Lương chân nhân nhìn tình cảnh tán ma cùng tán tiên liều mạng giết chóc, tức giận nghiến răng, nói:
- Ô Không Huyết quả là tên hỗn đản. Hắn căn bản không phải là tán ma của Đằng Long đại lục, làm sao lại có thể quan tâm đến sự sống chết của đám tán ma này chứ.
- Hắn không quan tâm, nhưng chúng ta quan tâm, truyền lệnh xuống, những tán tiên may mắn sống sót tất cả tiến nhập Thập Diễn Ảo trận, ta đích thân điều khiển Thập Diễn Ảo trận… chỉ có điều, không gian của Thập Diễn Ảo trận có hạn, từng này tán tiên tiến nhập quả có chút khó khăn. Vậy đi, các gian phòng tại Thượng Thiên cung phần lớn cho các tán tiên, nguyên mỗi phòng có một tán tiên, hiện tại để cho bốn, năm tán tiên một phòng, thời khắc sống còn như thế này không thể lo hết được. Như quả vẫn không đủ chỗ, thì để cho các tán tiên ở trên không hoặc bên trong Thập Diễn Ảo trận.
Minh Lương chân nhân lúc này cũng không nghĩ ra cách nào khác.
Với sức chứa của Thập Diễn Ảo trận, chỉ có thể để cho đám tán tiên chen chúc cư ngụ.
Theo mệnh lệnh truyền xuống.
Rút lui có trật tự, từng tán tiên đều trực tiếp phi nhập vào Thập Diễn Ảo trận. Thập Diễn Ảo trận do Minh Lương chân nhân khống chế. Nếu như tán tiên tiến nhập sẽ trực tiếp truyền tống vào khu vực bên trong. Còn như tán ma tiến vào, đều chỉ có chết.
- Ha ha, một đám tiểu quỷ, khi gặp chuyện liền nhất loạt trốn vào trong Thập Diễn Ảo trận.
Hỏa Ma đứng bên ngoài Thập Diễn Ảo trận hô lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Phía bên tán ma vang lên những tiếng hét hưng phấn điên cuồng.
Đánh cho tán tiên phải chạy vào trong Thập Diễn Ảo trận, khiến cho toàn bộ đám tán ma trong tâm vô cùng thống khoái. Tại Đằng Long đại lục, tán tiên cùng tán ma thực lực suýt soát nhau, cuối cùng tán ma lại chiếm được ưu thế, khiến cho tán tiên bị bức lui vào bên trong trận pháp?
Huyết vân xung quanh Ô Không Huyết lại hóa thành hồng sắc trường bào, phất phơ theo gió. Ô Không Huyết lăng không, âm thanh dõng dạc vang lên:
- Minh Lương tiểu tử, các ngươi có đủ kiên nhẫn ở trong Thập Diễn Ảo trận cả đời không? Tán ma huynh đệ chúng ta quyết định sẽ ở lại Thanh Hư sơn. Ha ha… Thanh Hư sơn bố trí quả thật không kém, qua một trận chiến như vậy, Thanh Hư sơn không ngờ mới chỉ bị hủy mất bốn, năm phần. Tiếc rằng, từ hôm nay Thanh Hư sơn đã không còn là của các ngươi nữa rồi.
Ở phía bên trong Thập Diễn Ảo trận, mặt của Minh Lương chân nhân đỏ gay, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế.
Thanh Hư sơn, là nơi Thanh Hư quan đã đặt tông môn hơn trăm vạn năm, không biết có bao nhiêu tiền bối cao nhân đã bố trí tại Thanh Hư sơn các loại cấm chế trận pháp, còn có cả những bí pháp bảo hộ sơn môn. Cho dù là tán tiên mở cuộc đại chiến, Thanh Hư sơn cũng có những địa phương không hề bị hư hại chút nào.
Từ xa quan sát trường đại chiến thảm khốc của tu chân giả đã kết thúc, từng người một bắt đầu âm thầm li khai. Còn tại nơi bọn Tần Vũ, Hầu Phí quan sát, lúc này đã không thấy bóng dáng ba huynh đệ đâu, bọn họ đã li khai từ sớm.
- Đại ca, người rốt cuộc định làm gì? Đại chiến vẫn chưa kết thúc, người lại bảo chúng ta tới phá hủy Âm Nguyệt cung, để làm gì?
Hầu Phí vô cùng nghi hoặc.
Tần Vũ cười bí ẩn:
- Đại chiến kết thúc thì sẽ không hay nữa, có lợi dụng cơ hội từ cuộc chiến này, sẽ khiến cho vở kịch càng thêm hoành tráng mà thôi.
- Đây là ý tứ gì?
Không chỉ Hầu Phí luôn cả Hắc Vũ, Mặc Kỳ Lân, Sử Tín ba huynh đệ cũng đều nghi hoặc nhìn về phía Tần Vũ.
Ánh mắt Tần Vũ hướng về phía Âm Nguyệt cung:
- Phí Phí, Tiểu Hắc. Tần thị nhất tộc của ta truyền lại đã nghìn năm, lúc đầu cho dù là Tần Thủy Hoàng kiếp lập nên Tần vương triều bị tiêu diệt, nhưng Tần thị ta vẫn bảo tồn được dòng tộc rất tốt. Tuy nhiên đến đời ta, quả thật chỉ vì quan hệ với ta, Tần thị tựa như gần bị diệt tộc. Ta sao có thể đối diện với phụ vương, hơn nữa còn nhị ca, bao nhiêu nhi tử nữ nhi cùng thê tử của y đã bị chết, ta sao có thể đối diện với người?
- Tất cả đều do ta, nếu như ta không đoạt lấy Phá Thiên đồ thì có lẽ đã không phát sinh chuyện như thế.
Tần Vũ từ xa quan sát sơn mạch nơt đặt Âm Nguyệt cung, trong mắt sát khí đằng đằng.
- Tán ma, tán tiên thế lực, căn bản không hề cố kị điều gì, dám chém giết lẫn nhau tại Tần vương triều hoàng cung, gần như tiêu diệt cả Tần thị. Nay… ta cũng phải để lại cho bọn chúng một bài học khó quên.
Tần Vũ thân thể hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp bay tới phía trên Âm Nguyệt cung.
Từ xa bọn Hầu Phí, Hắc Vũ đều ngây ngốc, bọn chúng đều không biết Tần Vũ định làm gì.
- Kẻ đến là ai?
Từ dưới có âm thanh phẫn nộ vang lên, một vị tán ma từ dưới phóng ra.
- Là ai à? Là sẽ kẻ diệt Âm Nguyệt cung của ngươi!
Tần Vũ phẫn nộ hét vang, đồng thời xung quanh thân thể Tần Vũ lập tức được bao phủ bởi thiên hỏa, phạm vi thiên hỏa bao trùm gần được mười thước. Trong mắt Tần Vũ ánh lên nét tàn nhẫn:
- Âm Nguyệt cung, để cho các ngươi cảm nhận được uy lực của thiên hỏa ra sao!
Chỉ thấy thiên hỏa xung quanh Tần Vũ, đột nhiên biến thành từng khối thiên hỏa, những thiên hỏa cầu này trực tiếp phóng ra xung quanh Tần Vũ, đồng thời nhằm hướng Âm Nguyệt cung oanh kích, mỗi thiên hỏa cầu đều rất lớn, đường kính đạt tới một thước.
Tần Vũ tựa hồ giống như hỏa thần.
Lấy Tần Vũ làm trung tâm, chỉ sau một hồi đã xuất ra hơn vài trăm thiên hỏa cầu, hơn nữa thiên hỏa cầu với tốc độ khủng bố vẫn không ngừng xuất ra, giống như thiên hỏa của Tần Vũ là vô cùng vô tận vậy.
Hắc Diễm Quân chi giới, ẩn tàng hỏa tính năng lượng, nếu để cho cao thủ cấp kim tiên sử dụng quả thật không có vấn đề gì, còn Tần Vũ bất quả chỉ là điều động thiên hỏa công kích, cho dù có liều cả tính mệnh sử dụng thiên hỏa xem ra cũng chỉ có thể tiêu hao một phần vạn thiên hỏa năng lượng của Hắc Diễm Quân chi giới.
Chỉ sau một lúc, bầu trời phảng phất như một hỏa cầu khổng lồ, từng đạo hỏa cầu nuốt lấy toàn bộ tòa sơn mạch, cũng như nuốt luôn cả Âm Nguyệt cung, hủy diệt triệt để, những tán ma lưu lại ở Âm Nguyệt cung không kịp phản ứng thì thiên hỏa đã tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.