Chương trước
Chương sau

Ô Không Huyết dẫn đầu, mang theo Hỏa Ma, Vu Hắc và Liên Nguyệt nương nương, ba vị thập nhất kiếp tán ma, theo sau là thập kiếp, cửu kiếp, bát kiếp tán ma tất cả gần hai mươi người. Một đám cao thủ từ đáy biển vút lên, sau đó trực tiếp bay về phía Tiềm Long đại lục ở phương bắc.
Hai mươi người này có thể tính là lực lượng đỉnh cao của phe ma đạo, trong số này tùy tiện một cao thủ đứng ra, có thể diệt sạch phàm nhân của tam đại vương triều.
- Ô Không Huyết tiền bối, phòng ngự trận pháp của Tinh Thần các đó…
Liên Nguyệt nương nương nhíu mày nói với Ô Không Huyết.
Ô Không Huyết trong lòng cũng kinh ngạc, lần này bọn họ chuẩn bị tới Tinh Thần các tìm Tần Vũ để đoạt bảo vật, nhưng phòng ngự trận pháp của Tinh Thần các thực sự quá cường đại. Kể cả Ô Không Huyết và các đại cao thủ liên thủ công kích, cũng không làm chấn động được Chu Thiên Tinh Thần đại trận do Lan thúc cải tạo.
- Xem ra tin đồn rất có khả năng là sự thật, tán tu đứng sau Tinh Thần các đó thực lực đích xác rất mạnh, ít nhất bản lĩnh bố trận đó, ta trước giờ còn chưa phát hiện ra ai có thể so sánh.
Ô Không Huyết trịnh trọng nói.
Ba người Hỏa Ma, Liên Nguyệt nương nương, Vu Hắc trong lòng cũng đều nặng nề.
- Bất quá… hắn bố trận lợi hại, không đại biểu thực lực bản thân hắn mạnh. Cả Bạo Loạn Tinh Hải, có thể đánh bại ta cũng không có mấy người, trừ phi bản thể của hắn là siêu cấp thần thú, nếu không ta sao có thể sợ hắn?
Ô Không Huyết tràn đầy tự tin nói.
Ba người Liên Nguyệt nương nương nét mặt đang lo lắng liền giãn ra, mười mấy tán ma cao thủ sau lưng cũng đều nhẹ nhõm hơn.
Bố trận lợi hại đại biểu bản thân công lực lợi hại?
- Căn cứ vào tình báo của chúng ta, trải nghiệm của Tần Vũ đó cũng thực sự là truyền kỳ, nhưng có một điểm… hắn rất quan tâm người thân của mình. Chúng ta hiện tại tới Tần vương triều của Tiềm Long đại lục, trực tiếp bắt người thân của hắn để ép buộc hắn giao ra Phá Thiên đồ, còn không sợ thành công sao?
Liên Nguyệt nương nương thanh âm như ngọc.
Kế hoạch này là do Liên Nguyệt nương nương bố trí, với thế lực của ma đạo cao thủ, muốn điều tra tin tức của Tần Vũ thực sự đơn giản.
Tinh Thần các cách Tiềm Long đại lục mấy trăm vạn dặm. Nhưng cự ly đó đối với các cao thủ này mà nói, thời gian nửa ngày cũng không cần. Tất cả đã tiến vào phạm vi của Tiềm Long đại lục.
Chúng ma đạo cao thủ thẳng hướng phi hành. Mục tiêu – kinh thành Tần vương triều.
Sau lưng Ô Không Huyết không xa ẩn hiện một cái bóng mờ nhạt, chính là Minh Lương chân nhân.
"Điểm Tinh quyết" của Minh Lương chân nhân, cũng thuộc công pháp tu luyện lợi hại, thập phần đặc biệt. Một khi đã tu luyện, năng lượng toàn thân vô cùng tinh túy nội liễm, lúc công kích cũng tụ tập vào một điểm, làm nên một kích phi thường. Minh Lương chân nhân dựa vào công pháp này cùng với Ô Không Huyết không phân trên dưới.
Hơn nữa tu luyện công pháp này, một cao thủ đồng cấp đừng mong phát hiện sự tồn tại của hắn.
- Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, Lan tiền bối đó thực lực quả nhiên mạnh mẽ, lúc trước phòng ngự trận pháp ngay cả công kích của bọn người Thiện Khứ cũng không chống được, bây giờ bốn người Ô Không Huyết liên thủ hợp kích lại dễ dàng kháng cự. Hừ, Ô Không Huyết, các ngươi tùy ý động thủ đi, đợi đến lúc Lan tiền bối đó xuất hiện, các ngươi có khóc cũng muộn rồi.
Minh Lương chân nhân điềm nhiên cười lạnh.
- Lan tiền bối đó… liệu có thể là tiên nhân của tiên giới hạ phàm, kim tiên, hoặc giả là huyền tiên?
Minh Lương chân nhân trong lòng thầm đoán.
Đồng thời Minh Lương chân nhân lấy ra truyền tấn lệnh:
- Sư đệ, các ngươi suất lĩnh chúng nhân mau chóng tới Tiềm Long đại lục, các ma đạo cao thủ đã đến Tiềm Long đại lục, theo ta đoán, bọn chúng tám phần là đến kinh thành Tần vương triều bắt người thân của Tần Vũ.
Bọ ngựa bắt ve, ai dè chim sẽ rình phía sau. Mấy người Minh Lương chân nhân muốn làm chim sẻ, nhưng bọn chúng thực sự có thể làm con chim sẻ này không?

Hồng hoang phân thành ngoại vi, nội vi và hạch tâm khu vực. Ngoại vi chỉ là một ít tu yêu giả cơ bản nhất, nội vi tính là các tu yêu giả trụ cột. Chỉ có hạch tâm khu vực mới là thế lực tối cường của hồng hoang Tiềm Long đại lục. Ở nơi này, tán yêu phải lấy vạn làm đơn vị.
Hồng hoang hạch tâm khu vực, một tòa thành trì khổng lồ, xa xỉ, bên trong cư trú không ít tán yêu cao thủ. Tán yêu cao thủ có thể cư trú ở trong thành trì này, ít nhất đều đạt tới lục kiếp. Tòa phủ đệ trung tâm của thành trì chính là nơi cư trú của hồng hoang hạch tâm khu vực chưởng khống giả.
Hạch tâm khu vực chưởng khống giả, là một thập nhị kiếp tán yêu, tên là "Dư Lương".
Người hầu trong phủ đều biết, trước đây không lâu Dư Lương mang theo ba cự yêu rời hồng hoang làm việc đã quay về. Chưởng khống giả của hạch tâm khu vực, cũng chính là vị vương giả chân chính của cả hồng hoang, Dư Lương, tính khí đã thay đổi, biến thành trầm mặc, hay có thể nói… âm trầm.
Dư Lương nắn nót trong tay một chén rượu, trong đầu lại hiện lên tình cảnh kinh hãi đó.
Hồng hoang chưởng khống giả Dư Lương, cùng với thủ hạ là ba cự yêu liên thủ kích một kích, đó là lực lượng khủng bố như thế nào, Dư Lương tin rằng kể cả Bạo Loạn Tinh Hải đệ nhất nhân Tông Quật cũng không chắc chắn tiếp được. Nhưng trung niên nhân trông hiền hòa đó lại dễ dàng đỡ được, hơn nữa chỉ phẩy tay một cái, bốn đại cao thủ bọn chúng liền chịu nhục không thể phản kháng.
Quá mạnh.
Căn bản không cùng một đẳng cấp.
- Ba thập nhất kiếp thần thú, cộng thêm ta, một kích toàn lực liên thủ không ngờ không làm bị thương đối phương chút nào. May mắn yêu giới yêu đế còn biết lý lẽ, không bức bách ta.
Dư Lương thở dài một hơi.
Dư Lương căn bản không biết, hắn nghe lệnh yêu giới yêu đế, suất lĩnh thủ hạ tới Tinh Thần các đoạt Thủy mặc họa. Trước đó, bốn người Thiện Khứ của Thanh Hư quan vừa mới công kích Tinh Thần các, khi mấy người Dư Lương tới, Lan thúc vẫn ở Tinh Thần các.
Phất tay một cái, bốn đại cao thủ liền bị đánh bại không ngẩng đầu lên được. Đường đường là Hồng hoang chưởng khống giả, phải lập tức hổ thẹn chạy về. Vô luận thế nào cũng không dám lại có chủ ý với Thủy mặc họa nữa.
- Ồ?
Trong tay Dư Lương liền xuất hiện một khối truyền tấn lệnh.
- Ma đạo cao thủ đã tới kinh thành Tần vương triều?"
Dư Lương ánh mắt phát sáng, truyền tin cho hắn chính là thần thú "Cửu Đầu Xà" Khổng Tào trong ba cự yêu. Khổng Tào là đệ nhất cao thủ dưới tay Dư Lương, tuy bản thân là thập nhất kiếp cao thủ, nhưng linh hồn tu vi lại không kém Dư Lương bao nhiêu.
Sau khi đoạt Thủy mặc họa thất bại, Dư Lương đã rút ra bài học từ kinh nghiệm đau đớn, liền để Khổng Tào tới giám sát Tần vương triều.
Hắn không dám dưới áp lực của Lan thúc tiếp tục tranh đoạt Thủy mặc họa, nhưng nếu như tán tiên, tán ma đoạt được Thủy mặc họa. Hồng hoang cao thủ bọn chúng sẽ đoạt từ trên tay tán, ma tán tiên, đến lúc đó Lan tiền bối thần bí đó cũng không trách được bọn chúng.
- Khổng Tào, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được xuất thủ, cũng không được làm bị thương một người nào của Tần gia, về phía mấy tên gia hỏa đến từ Đằng Long đại lục muốn giết người, là việc không liên quan đến chúng ta. Việc chúng ta cần làm là… đợi bọn chúng có được Thủy mặc họa, chúng ta sẽ đoạt lấy từ trên tay chúng.
Dư Lương lập tức hạ lệnh với thuộc hạ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mấy người Dư Lương đối với Lan tiền bối thần bí đó, chắc chắn một chút dũng khí cũng không có. Nhưng đối với tán tu của Đằng Long đại lục, bọn chúng lại không sợ chút nào. Nếu như nói trong thiên hạ ai có thể khiến Dư Lương chùn bước, ước chừng cũng chỉ có Long tộc tộc trưởng và Bạo Loạn Tinh Hải đệ nhất nhân Tông Quật.
- Vâng, đại nhân.
Khổng Tào đang giám thị ở kinh thành.
Với cự ly từ Hồng hoang hạch tâm khu vực tới kinh thành Tần vương triều, chỉ cần vài lần thuấn di là có thể tới nơi, căn bản không cần lo lắng nhân mã của mình đến muộn.

Tần Chính đang ở Ngự thư phòng phê chuẩn tấu chương, tuy Tần Vũ lệnh Dương hộ pháp thông báo với Tần Chính sự tình liên quan tới Phá Thiên đồ, nhưng Tần Chính căn bản không một chút lo lắng. Theo lý giải của Tần Chính, đem Phá Thiên đồ giao cho đối phương, đồng thời với một chút chấn nhiếp của Lan thúc, tin rằng đối phương lấy được Phá Thiên đồ, cũng sẽ không làm gì hắn.
"Hô…" Tần Chính vặn mình một cái.
Chồng tấu chương dầy cộp cuối cùng đã hoàn toàn phê chuẩn xong. May mắn có Trúc Cơ đan của Tần Vũ, khiến cho Tần Chính tư chất không cao cũng tới được Tiên Thiên cảnh giới, trở thành một Tiên Thiên cao thủ, dù cho mấy ngày mấy đêm không ngủ cũng chỉ là tiểu sự mà thôi.
- Đại ca sớm đã đạt tới Kim Đan kỳ, tu vi của tam đệ lại càng đạt tới mức kinh người. Duy chỉ có ta cuối cùng phải dựa vào Trúc Cơ đan của tam đệ mới đạt tới Tiên Thiên cảnh giới. Bất quá sau này ngày tháng còn dài, đợi Quan nhi trưởng thành, ta liền đem hoàng vị truyền cho nó, tới lúc đó cùng có thể chuyên tâm tu luyện rồi.
Tần Chính nghĩ tới nhi tử của mình, cũng là đương kim thái tử Tần Quan, trong lòng vô cùng sung sướng.
Tần Quan rất nhân hậu, đồng thời đầu óc cũng cực kỳ linh hoạt, không phải loại người không biết mềm dẻo. Tần Chính tin rằng đợi Tần vương triều thống nhất cả Tiềm Long đại lục, đem hoàng triều này giao cho nhi tử của mình quản lý, nhất định sẽ khiến Tần vương triều đạt đến đỉnh cao, thậm chí vượt qua Tần vương triều của Tần Thủy Hoàng nghìn năm trước.
- Ngươi là hoàng đế Tần vương triều, nhị ca của Tần Vũ?
Một đạo âm thanh từ trước cửa Ngự thư phòng truyền tới.
Tần Chính cực kỳ kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn.
Trong hoàng cung bảo vệ nghiêm ngặt. Ngự thư phòng lại càng tầng tầng lớp lớp, vậy mà bây giờ trong tình huống không làm kinh động một hộ vệ nào, lại có gần hai mươi người đứng ở bên ngoài Ngự thư phòng, khí thế của mỗi người đều đáng sợ khiến người ta cảm thấy khó thở.
Các hộ vệ của Ngự thư phòng, trên trán từng người đều không ngừng đổ mồ hôi lạnh
Quá khủng bố.
Chỉ khí thể đó, đã khiến cho các hộ về này cảm thấy giống như ngày tận thế, lại có cảm giác đáng sợ một khối mây đen hoàn toàn bao vây lấy hoàng cung không còn đường thoát. Các hộ vệ này không người nào có thể lên tiếng, thậm chí cả người bí mật bảo hộ hoàng đế là Đổng Hư hậu kỳ Dương hộ pháp cũng bị làm cho kinh hãi.
- Các người là…
Tần Chính lên tiếng.
May mắn các cao thủ này đối với Tần Chính không dùng khí thế áp bức, rốt cuộc bọn chúng còn muốn tra hỏi Tần Chính.
Liên Nguyệt nương nương lạnh lùng nói:
- Ngươi không cần hỏi điều này, ta chỉ là muốn hỏi ngươi, tam đệ Tần Vũ của ngươi đã đi đâu?
Ô Không Huyết cũng lên tiếng:
- Phá Thiên đồ, chúng ta chỉ là muốn Phá Thiên đồ. Nói cho chúng ta tam đệ của ngươi ở đâu?
Ô Không Huyết không chút lo lắng tin tức bị lộ, với địa vị của hắn, còn sợ để cho một hoàng đế của phàm nhân giới biết sự tình về Phá Thiên đồ?
- Phá Thiên đồ, nguyên lai là nó.
Tần Chính trong lòng xác định.
Hắn trước đó đã được Tần Vũ thông báo, tự nhiên đã có kế hoạch chu đáo.
- Chư vị tiền bối, tại hạ Tần Chính, hoàng đế Tần vương triều, chịu sự ủy thác của Lan tiền bối…
Căn bản mấy người Hỏa Ma thấy Tần Chính tự giới thiệu thì không kiên nhẫn được muốn mắng chửi, nghe thấy ba chữ "Lan tiền bối", lập tức nghe Tần Chính nói tiếp.
- Chịu sự ủy thác của Lan tiền bối, muốn đem Phá Thiên đồ này giao cho người tới tìm Tần Chính, tin rằng các vị chính là người mà Lan tiền bối nói đến, Lan tiền bối quả nhiên thần cơ diệu toán.
Tần Chính mỉm cười, trong lời nói ẩn hàm sự tôn kính với Lan thúc.
Ô Không Huyết giật mình.
Liên Nguyệt nương nương, Hỏa Ma, Vu Hắc và mười mấy tán ma khác trong lòng đều kinh ngạc.
Lan tiền bối thần bí đó không ngờ lại đem Phá Thiên đồ dâng tặng?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.