- Nhân loại Độ Kiếp kỳ, ngươi ở trước mặt ta giương oai, ngươi muốn làm cái gì? Một tên nhân loại Độ Kiếp kỳ mà đòi khiêu chiến quyền uy của một thần thú thực lực Đại Thành kỳ, ngươi tìm chết sao?
Hai mắt lạnh băng của Mặc Kỳ Lân nhìn chằm chằm Tần Vũ, thanh âm vang khắp thiên địa.
Mặc Kỳ Lân này tịnh không phải là hung thú, mắt của hung thú đỏ như máu, mắt của Mặc Kỳ Lân thì không. Hơn nữa Mặc Kỳ Lân còn là thần thú, thậm chí là tán yêu.
- Mặc Kỳ Lân, thần thú đã độ qua ba lần tán yêu chi kiếp, ngươi cứ thẳng thắn nhận thua trước mặt ta là được, ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Tần Vũ mỉm cười nói.
Mặc Kỳ Lân, tam kiếp tán yêu nhưng vừa rồi lại tự xưng là "thần thú có thực lực Đại Thành kỳ". Nó đích xác là thần thú có thực lực Đại Thành kỳ nhưng tuyệt không phải Đại Thành kỳ mà là tam kiếp tán yêu, điều này nói lên rằng Mặc Kỳ Lân vô cùng kiêu ngạo.
- Tán yêu? Ngươi muốn chết?
Mặc Kỳ Lân giận dữ, chỉ thấy thân hình vừa động, một đạo tàn ảnh đã đến trước mặt Tần Vũ. Đối diện với sự việc trước mắt, phản ứng của Tần Vũ là – Hắc Diễm Quân chi giới – Thiên Hoả lĩnh vực.
- A!
Mặc Kỳ Lân bật ra một tiếng hống thống khổ, đồng thời lật đật lùi lại, trong mắt tràn đầy chấn kinh.
- Thiên hoả, ngươi lại có thể sử dụng thiên hoả để công kích?
Tứ kiếp tán ma mà chỉ đỡ được mấy lần, Mặc Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820632/chuong-219.html