Như một mũi tên nhọn, đạo thiên lôi trực tiếp phách xuống, mà Tần Vũ căn bản đã bị trọng lực đè nén không thể di động né tránh. Trong một sát na, Tần Vũ mắt thấy đạo thiên lôi đó đại khái là nhằm trán của Tần Vũ bổ xuống.
"Bang!" Chỉ cảm giác thấy một trận chấn động, Tần Vũ dán mắt vào vị trí cách trán chỉ có ba phân.
- Nguy hiểm quá, suýt nữa thôi thì…
Tần Vũ nằm trên Hoàng tuyền lộ, vừa rồi một đạo thiên lôi kích vào giữa khoảng của đầu và tay phải, Hoàng tuyền lộ đó không biết cấu thành từ cái gì, thiên lôi phách xuống phía trên, nhưng lại không gây ra tổn hại gì.
- Ta gần như đã quên là thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, không phải là thiên lôi của thiên kiếp, thiên lôi của thiên kiếp một đạo đánh xuống, muốn trốn cũng không trốn được. Nhưng thiên lôi của Hoàng tuyền lộ, thực tế phần nhiều đánh xuống không có mục tiêu, hơn nữa phạm vi lan xạ cũng không lớn.
Tần Vũ sau khi thoát chết đã nhìn thấy sinh cơ.
Chất liệu của Hoàng tuyền lộ rất đặc biệt, một đạo thiên lôi đánh xuống, phảng phất như một đao chém từ trên xuống vạch nên một đường trên Hoàng tuyền lộ mà thôi, hơn nữa Hoàng tuyền lộ đó tịnh không dẫn điện, thiên lôi phách lên mặt trên của nó nhưng lại không lan truyền xa, để mà gây thương hại cho người ở trên Hoàng tuyền lộ.
Mặt khác một đạo thiên lôi đánh xuống, phạm vi công kích cũng chỉ có vài phân.
Bất quá… tuy phạm vi công kích bé, nhưng trên là thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820615/chuong-202.html