- Tần Vũ đại ca, trấn phủ thạch bia là do huynh khống chế hãm nhập vào trong lòng đại điện rồi phải không? Lập Nhi trên mặt xuất hiện một nụ cười, trong tâm của nàng đang rất vui, Tần Vũ đại ca quả thật đáng ghét. Không ngờ tối hậu khi người ta đang luyện hóa, lại khống chế thạch bia đưa vào trong lòng đất. Tần Vũ nhìn vào mặt kính, không chỉ ba gã Long tộc cao thủ mà tất cả mọi người đều lộ vẻ ngây ngốc khó tin vào sự tình trước mắt, Tần Vũ không nén được nụ cười. - Giờ toàn bộ Thanh Vũ tiên phủ đã nằm trong tay huynh, nếu như cần giết hết bọn họ, cũng không phải là việc khó. Tần Vũ đã hoàn toàn hiểu rõ được những cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ, cảm nhận được năng lượng khổng lồ của những cấm chế, Tần Vũ không hề hoài nghi về uy lực của chúng, tuy nhiên cũng tại thời khắc đó ……. Âm thanh trong trẻo vang lên trong đầu Tần Vũ. - Tiểu bối cũng không tệ, thế nhưng khi ngươi vận dụng cấm chế sát nhân vào trong những tình huống khẩn cấp, trong trường hợp này, ngoài một số cấm chế phòng ngự, ta còn lưu lại vài cấm chế công kích cơ bản cho ngươi, như những cấm chế công kích tối thượng ta buộc lòng phải hủy đi. Lưu ngôn của Nghịch Ương tiên nhân. Trong tâm Tần Vũ chấn động. Những việc làm của Nghịch Ương tiên nhân quả thật khó phán định, Tần Vũ chỉ có thể khẳng định, vị Nghịch Ương tiên nhân đã để lại cấm chế khởi động, nếu như quả dùng cấm chế công kích những người trong chánh điện, có thể toàn bộ cấm chế đều sẽ bị hủy đi. Một tòa tiên phủ, nếu không có những cấm chế phòng ngự cường đại, phỏng chừng khi chính bản thân đem ra sử dụng, nhất định sẽ dẫn dụ một lượng lớn cao thủ đến cướp đoạt. May mắn là vẫn chưa khởi động công kích,Tần Vũ thầm thở dài. - Như cấm chế công kích cường đại, không biết uy lực lớn tới mức nào? Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ. Thật đáng tiếc, tối cường công kích cấm chế, uy lực ước lượng vô cùng to lớn, Nghịch Ương dĩ nhiên tự động triệt tiêu nó trong chánh điện của Thanh Vũ tiên phủ. Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân, Càn Hư lão đạo cùng Nghiên Cơ nương nương đều nhìn về vị trí của trấn phủ thạch bia. Nhân thủ của bọn họ đem đi đều đã bị chết hết. Nhưng cuối cùng lại có kết quả như thế này. - Không thể , sao lại có thể. Duyên Lãm Sơn, ba vị huynh đệ lộ vẻ phẫn nộ bất cam. Ẩn tàng thực lực tới lúc tối hậu, cuối cùng cũng nắm được cơ hội, tuy rằng trước mắt sắp có được toàn bộ tiên phủ, nhưng tới thời khắc tối hậu, không ngờ trấn phủ thạch bia vô duyên vô cớ chui vào lòng đất, không thấy xuất hiện nữa. - Long tộc, đến giờ bao nhiêu công sức của các người xem ra đều là vô ích, các ngươi xem. Tiên phủ này nguyên linh chi khí vô cùng sung túc, nếu tu lyện tại đây, cho dù Bạo Loạn Tinh Hải tu luyện thánh địa sợ cũng không bằng. Nơi tốt như vậy, người có duyên mới có được, có vẻ như lão thiên không muốn các người đoạt được rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Nghiên Cơ nương nương trào phúng nói. Thanh Long Duyên Lang trong tâm hoàn toàn bất cam nhưng mà làm gì còn biện pháp nào khác? Duyên Lãm Sơn lạnh lùng đưa mắt nhìn Nghiên Cơ nương nương, sau đó lại nhìn tòa đại điện được nguyên linh nguyên thạch cấu thành, toàn bộ tiên phủ này đều được làm bằng nguyên linh nguyên thạch, hơn nữa còn có các các loại tiên thảo linh chi bảo bối, vốn có thể đoạt được, nhưng tới lúc tối hậu lại……… Duyên Lãm Sơn ngẩng mặt lên trời thở dài. Toàn bộ những người ở trong chánh điện đều không biết, toàn bộ tiên phủ đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Tần Vũ. Trong lúc họ chém giết lẫn nhau, Tần Vũ đã luyện chế thành công nguyên linh tinh phách. Từ lúc bắt đầu, đã khiến cho mọi công sức của họ bỏ ra trở thành vô dụng. ………….. - Thống khoái, thống khoái, đám tán tiên tán ma thực lực quả thật cường đại, ta căn bản không có cơ hội tranh đoạt. Lúc đầu còn nghĩ bản thân không có chút cơ hội, không ngờ, sự việc thay đổi, tối hậu toàn bộ Cửu kiếm tiên phủ lại lọt vào tay ta. Tần Vũ cảm nhận thế sự vô thường, ban đầu đã từ bỏ ý định đoạt bảo, ai nghĩ rằng cuối cùng lại đoạt được? Nhưng trong lúc này, Tần Vũ cảm thấy không gian như rung chuyển, sau đó phát hiện, nguyên tại tẩm cung nơi mình đứng, dưới chân không phải là sàn do nguyên linh nguyên thạch cấu thành, xung quanh cũng không phải là những cột trụ hoa lệ, tường bằng ngọc bích mà là vân vụ mênh mông. - Sao lại thế ? Lập Nhi? Tần Vũ trong tâm chấn động, cẩn thận quan sát xung quanh, căn bản không có thấy một bóng người. Dưới chân Tần Vũ là một con đường, nhìn hai bên trái phải, chỉ thấy tiểu lộ vô cùng dài, không nhìn thấy điểm cuối. Tần Vũ trước sau chỉ thấy mênh mông sương trắng, mục quang không nhìn qua được, linh thức cũng không sử dụng được. ………………. Nguyên bên trong chánh điện, Long tộc cao thủ Duyên Lãm Sơn, cùng những cao thủ còn lại đột nhiên phát hiện không gian biến đổi, toàn bộ chúng nhân tại Thanh Vũ tiên phủ đều tiêu thất, sau một lúc thanh tỉnh, mỗi người đều nhận ra mình đang đứng trên một tiểu lộ. Trên con đường nhỏ, nhìn hai bên trái phải, có thể đủ cho hai hay ba người cùng đi, nhưng xung quanh lại toàn là mây mù quỷ dị, căn bản không thể nhìn thấu……….. - Thủy Nhu, Thủy Nhu, người có ở đây không? Nhạc Diễm chân nhân phát hiện bản thân không ngờ lại kì diệu xuất hiện trên tiểu lộ này, lúc đầu trước khi tiêu thất y còn thấy Thủy Nhu chân nhân ở bên cạnh, nhưng đưa mắt nhìn quanh, căn bản không thấy người thứ hai. Lúc này sắc diện của Nhạc Diễm chân nhân tràn đầy lo lắng, linh thức không thể sử dụng, chỉ có thể cao giọng hô to. Nghiên Cơ nương nương, Càn Hư lão đạo, Duyên Mặc, Thanh Long Duyên Lang, Tần Vũ, Lập Nhi, Long tộc ba đại cao thủ, Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân cùng với Hoắc Xán sớm đào tẩu, tất cả đều xuất hiện trên một con đường nhỏ. Hoắc Lạn bị giết, Hoắc Xán đào tẩu, nhưng Hoắc Xán không có biện pháp li khai Cửu kiếm tiên phủ, cuối cùng Nghịch Ương tiên nhân lưu lại cấm chế dự phòng, tự động khởi động, đem cả Hoắc Xán chuyển đến địa phương mới. Một con đường nhỏ. Chỉ có thể đi qua bên trái hoặc đi qua phải, không có lựa chọn nào khác, hơn nữa chỉ có đơn độc một mình. Duyên Mặc đối với cảnh tượng trước mắt, vô cùng bình tĩnh. Như Nhạc Diễm chân nhân hay Thủy Nhu chân nhân mỗi người thật sự đều lo cho đối phương, trong tâm lo lắng không yên. Càn Hư lão đạo cẩn thận nhìn xung quanh, trong đầu cố nhớ lại những bí tịch của tông phái do tiền nhân để lại xem có nơi nào giống địa phương này không. Tần Vũ đứng trên con đường nhỏ. - Lập Nhi không thấy đâu, những người kia cũng vậy, mười phần thì chắc tới tám, chín phần là Nghịch Ương tiên nhân đã sử dụng một dạng bí pháp cấm chế mà ta không biết. Lập Nhi có hộ thân pháp bảo, chắc hẳn an toàn hơn ta. Tần Vũ trong tâm rất lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân. Cẩn thận nhìn bốn phía. - Đúng rồi, Thanh Vũ tiên phủ. Tần Vũ trong tâm chấn động. Nguyên linh tinh phách đã bị y luyên hóa, theo lí thì Thanh Vũ tiên phủ đã thuộc về Tần Vũ. Có thể cuối cùng bản thân vội vã chưa tìm hiểu bên trong nguyên linh tinh phách. Tần Vũ tâm ý nhất động, linh thức trực tiếp tiến nhập vào trong nguyên linh tinh phách. Một tòa tiểu tiên phủ lung linh xuất hiện bên trong nguyên linh tinh phách. Khởi đông cấm chế. Tần Vũ đã tới một địa phương mới trong chớp mắt, Thanh Vũ tiên phủ tự động thu vào trong nguyên linh tinh phách. - Ha ha …… các vị, chúc mừng, trấn phủ thạch bia là do Nghịch Ương ta tùy tiện đùa bỡn, sự thật trấn phủ thạch bia kia là giả, không thể luyện hóa thành công. Đừng nói với ta, các người vì tranh giành trấn phủ thạch bia mà chết không ít người. Vô luận là Tần Vũ, Nghiên Cơ nương nương, hoặc Càn Hư lão đạo, Duyên Mặc, Duyên Lãm Sơn, Y Đạt, Hoắc Xán mọi người đều nghe thấy âm thanh vang vọng trời đất. - Đúng là Nghịch Ương tiên nhân. Bọn họ không biết lúc này nên tức giận mắng chửi hay nên làm gì . Vị Nghịch Ương tiên nhân dễ dàng hí lộng bọn họ quả đáng tán thưởng. Nghiên Cơ nương nương nghe được những lời này, toàn bộ thân thể run lên, trong lòng cảm thấy đau khổ, không nói nên lời. - Nghịch Ương tiên nhân, Nghịch Ương tiên nhân, được lắm , nguyên lai để bọn ta chém giết lẫn nhau không ngờ trấn phủ thạch bia là giả. - Giả thật sao! Duyên Lãm Sơn, Duyên Lãm Lôi, Duyên Lãm Từ cùng Duyên Lang trong tâm cảm thấy vô cùng bực tức, bọn họ toàn bộ đều có cảm giác bị người ta đùa bỡn, ai cũng nghĩ rằng mình thông minh. Tuy nhiên thật sự đã bị Nghịch Ương chân nhân hí lộng quá dễ dàng. Hoắc Xán trong tâm cũng chấn động. - Đại ca, huynh chết oan uổng quá! Càn Hư lão đạo hít một hơi thật sâu, nỗ lực áp chế bản thân. Y lúc này chỉ muốn phát cuồng, hiện tại y bị trọng thương tới mức không thể phi hành, mà hai sư đệ của lão cũng vì tranh đoạt trấn phủ thạch bia mà bị giết chết. - Nghịch Ương tiên nhân, ngươi quá nhẫn tâm! Càn Hư lão đạo trầm giọng nói. Chỉ vài lời của Nghịch Ương tiên nhân, khiến cho tâm tình của mỗi người tại trường đều biến đổi phức tạp. Trong không trung, thanh âm của Nghịch Ương tiên nhân lại vang lên. - Ha ha……… có phải các ngươi rất tức giận, có phải là đang cắn răng nghiến lợi, có phải cảm thấy vô cùng oan ức ha ha…………Nghịch Ương ta thích nhất là bộ dạng như thế, như Thanh Vũ tiên phủ ta cũng đã để lại hạch tâm chân chính, người đoạt được đích thực là người có kỳ duyên. Đấy là vài lời Nghịch Ương tiên nhân còn lưu lại, không biết Nghịch Ương tiên nhân đã bao năm không còn ở tại đây nữa. Một tiên phủ nhỏ bé, sao đáng giá để Nghịch Ương tiên nhân lưu lại trấn thủ? Như thực lực của Nghịch Ương tiên nhân, tiên thức quét qua, có gì mà không biết? - Bên trong Thanh Vũ tiên phủ, ta có lưu lại bí mật của cấm chế, một là trấn phủ thạch bia, hai là nguyên linh tinh phách. Nguyên linh tinh phách là tiên phủ chân chính hạch tâm. Nếu như có người luyện chế trấn phủ thạch bia, đến lúc tối hậu luyện hóa, thạch bia sẽ tự động tiến nhập vào lòng đất, sau đó các ngươi cũng sẽ được đưa đến đây. Nghiên Cơ nương nương, Long tộc cao thủ, các vị tán tiên đều đã hiểu, nguyên lai chân chính hạch tâm chính là nguyên linh tinh phách. - Như quả nếu có người luyện hóa được nguyên linh tinh phách, y cũng có thể sử dụng Thanh Vũ tiên phủ cấm chế để giết các ngươi, nhưng không cần lo, các người không thể chết, bởi ta đã để lại cấm chế đưa các người tới đây. Nếu như y quả thật khống chế cho trấn phủ thạch bia chui vào lòng đất, y cũng sẽ bị truyền tấn đến đây. Lúc này, mọi người đều đã hiểu những việc vừa xảy ra. Bất quá, Nghiên Cơ nương nương cùng những người khác không biết đã có ai luyện hóa được nguyên linh tinh phách hay chưa. Nhưng họ đều hiểu, vào lúc trấn phủ thạch bia hãm nhập xuống lòng đất, bọn họ mới bị đưa đến đây. Lúc này có hai khả năng xảy ra, một là do Thanh Long Duyên Lang luyện hóa thạch bia tới lúc tối hậu, thạch bia tự động hãm nhập vào lòng đất, sau đó cấm chế khởi động đưa họ tới đây. Hai là, nếu như có người may mắn luyện chế được nguyên linh tinh phách, khi Thanh Long Duyên Lang đang luyện hóa, khống chế thạch bia chui vào lòng đất, dẫn đến sự việc phát sinh . Chân tướng của sự việc, quả thật là vô pháp xác định. - Nguyên lai là như vậy, nếu như lúc đó ta không khống chế cho trấn phủ thạch bia chui vào lòng đất, thì trấn phủ thạch bia cũng tự động chui vào. Tần Vũ lúc này đã hiểu được thiết kế cấm chế của Nghịch Ương tiên nhân, quả thật may mắn, những người khác không có cách nào phán định được là đã có người nào luyện chế được nguyên linh tinh phách chưa. Nghiên Cơ nương nương cùng mọi người an ủi bản thân. - Nhất định không thể, nguyên linh tinh phách không ai biết nó là thứ gì, cho dù bên ngoài cung điện là Hoắc Xán, Tần Vũ hay ai khác cũng không thể biết được, làm sao có cơ hội luyện hóa? - Các vị, Nghịch Ương ta chúc mừng các vị đã qua được đệ nhất quan, từ giờ trở đi, các người sẽ có cơ hội đoạt được chân chính tiên bảo, tiên bảo này khẳng định mười phần trân quý hơn Thanh Vũ tiên phủ! Thanh âm của Nghịch Ương tiên đế vang dội khắp trời đất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]