Y Đạt nhìn bọn tán tiên và tán ma, luồng tử quang ẩn hiện trong đôi mắt, trên mặt lộ ra nét cười tà dị.
- Ngươi nói cái gì!
Trong mắt Hoắc Xán loé lên một tia lạnh lẽo.
- Y Đạt, ngươi không cần phải lãng phí thời gian nữa. Ngươi là thủ lĩnh Tử Diễm ma ngục thì sao nào, các đại môn phái chúng ta đều không thèm để ý đến địa vị đó, nếu không sao lại cho một tên vô môn vô phái như ngươi nắm giữ vị trí ấy.
Hoắc Xán vừa nghe nhất thời giận dữ, thân phận của hắn là gì, thế mà Y Đạt lại dám trực tiếp kêu tên mình.
- Nhị đệ!
Hoắc Lạn lên tiếng ngăn cản nhị đệ của mình, sau đó khuyên nhủ hắn bình tĩnh lại.
Hoắc Xán trong phút chốc bình tĩnh, nộ khí giảm xuống:
- Đại ca, tên tiểu bối này hung hăng như thế, nếu không phải Đằng Long đại lục phần nhiều là môn phái tu ma giả, vị trí thủ lĩnh Tử Diễm ma ngục làm sao có thể đến phiên hắn. Hừ, bây giờ lại còn dám ở trước mặt ta hung hăng, xem ra tên tiểu bối này không muốn sống nữa rồi.
Y Đạt cười nhạt nói:
- Hoắc Xán, có ve như ngươi không hiểu lời ta nói.
Bên cạnh, Tần Vũ trong lòng chợt động.
- Can đảm!
Tần Vũ trong lòng tán thán. Hiên nhiên gã minh bạch ý định của Y Đạt, nhận thấy hắn thật can đảm, không coi sinh tử vào đâu.
Căn bản không muốn nghe Y Đạt nói nhảm, Hoắc Xán giận dữ thốt lên:
- Tên tiểu tử này dám hỗn láo, chuẩn bị nhận chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820601/chuong-188.html