Từng tảng cự thạch rơi xuống, mỗi tảng dài cả trăm mét, chiều rộng khoảng sáu, bảy chục mét còn chiều dày thực sự cũng không biết bao nhiêu. Tần Vũ ước lượng cự thạch nặng chắc cũng vài trăm vạn cân. Vì vậy dù cho mấy chục tu chân giả đằng sau liên thủ cũng không có cách nào chống đỡ nổi.
Hai chân Tần Vũ hơi hơi cong lại, hai tay toàn lực đỡ lấy lấy cự thạch dài trăm mét. Một luồng áp lực cực lớn từ cự thạch truyền theo hai tay đè xuống khiến cho hai chân Tần Vũ không tự chủ được lại cong thêm chút nữa.
"Hự…"
Thanh âm từ dưới chân vang lên. Hai chân Tần Vũ lún vào mặt đá bên dưới.
Bởi vì trong thông đạo bằng đá này, cự thạch rơi xuống đồng loạt, mỗi một tảng ép lên một lượng người bên dưới khác nhau. Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Thanh Long và Đằng Sơn năm người ở phía trước nhất nên đường nhiên cả năm người cùng nhau chống đỡ.
Lớp đá dưới mặt đất phát ra tiếng động không chịu nổi trọng lực. Đá dưới chân hoặc bị chấn vỡ, hoặc bị ép lún vào trong đất.
- Nặng khủng khiếp.
Hầu Phí kêu lên quái dị. Lúc này hai tay của Hầu Phí cũng đang ra sức chống đỡ. Tiểu Hắc thì không nói tiếng nào, đôi cánh to lớn giương lên gánh cự thạch phía trên. Ba huynh đệ liên thủ miễn cưỡng chống đỡ được toàn bộ trọng lượng của cự thạch.
Tần Vũ không kìm được sự kinh hãi. Tự nghĩ bản thân thuở xưa tu luyện ngoại công, khi vẫn chưa đạt cảnh giới Tiên thiên thì một tay có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820583/chuong-170.html