Chương trước
Chương sau

Bên ngoài Tử Sát lâu.
- Gã Địch Tiến này quả thật điên cuồng. Ta còn chưa bắt được Tần Vũ mà hắn vẫn cứ đuổi theo ta.
Đằng Sơn tức giận mắng thầm. Hắn đã cố thu liễm khí tức mà không được, toàn thân hóa thành một đạo hắc sắc thiểm điện, cực tốc bỏ trốn. Địch Tiến phẫn nộ đến cực điểm, bất luận thế nào cũng phải giáo huấn Đằng Sơn một trận.
Nấp sau hòn giả sơn, Lâu đại nhân đã nhìn thấy hai đạo nhân ảnh lao vút qua.
- Tuyệt quá rồi!
Mưu kế thành công, lập tức Lâu đại nhân, nhanh như điện, nhằm hướng Tử Sát Lâu phóng tới. Nhưng ngay lúc đó bỗng có tiếng Địch Loan bi thương gào lên:
- Nhị ca!!!
Địch Tiến đang truy đuổi Đằng Sơn, nghe thấy tiếng rống của Địch Loan thì dừng phắt lại, sắc mặt trắng bệch. Lập tức toàn thân bạo phát năng lượng, tốc độ còn nhanh hơn khi truy đuổi Đằng Sơn, vội vã quay về Tử Sát Lâu.
- Không thể nào, tên Đằng Sơn ấy không thể…"
Địch Tiến tự trấn an, nhưng khi về đến cửa tòa thứ hai của Tử Sát Lâu, vừa nhìn vào phòng Địch Thanh thì thấy Tần Vũ bị thương, gương mặt trắng bệch, đang bị một người cắp theo, từ một phòng khác lao ra.
- Lục ca, mau đuổi theo hắn!
Địch Loan, lúc này đã bị trọng thương, hét lớn.
Địch Thanh nếu quả thực đã chết thì dù có thương tâm cũng vô dụng, quan trọng nhất bây giờ là phải giành lại Tần Vũ.
Cướp Tần Vũ, lại còn sát tử Địch Thanh!
Lúc này, trong lòng Địch Tiến tràn ngập phẫn nộ, cực tốc chuyển thân đuổi theo, nhìn thấy kẻ đang khống chế Tần Vũ là một tên béo lùn. Cả giới tu yêu giả nơi đáy biển này, kẻ béo lùn mà có công lực cao như thế chỉ có…
- Lâu Kha, ngươi không muốn chết thì dừng lại cho ta!
Địch Tiến cuồng nộ quát lớn. Tốc độ của hắn rõ ràng nhanh hơn Lâu Kha nhiều, không những thế, Lâu Kha còn phải mang theo một người, tốc độ đương nhiên giảm đi không ít. Chẳng mấy chốc, Địch Tiến đã sắp đuổi kịp Lâu Kha.
- Huyết Cáp Mô, chúng ta liên thủ, Tần Vũ là của chung, thế nào?
Một đạo linh thức truyền âm truyền tới, chính là tiếng Đằng Sơn.
Lâu Kha trong lòng cực kì tức giận, nhưng nhìn thấy sự cuồng bạo của Địch Tiến, liền phản ứng rất nhanh, lập tức truyền linh thức đáp lại:
- Cầu Long, được, ta đáp ứng ngươi. Chúng ta liên thủ đánh bại Địch Tiến trước đã, những gì Tần Vũ biết về bí mật của ngọc kiếm chúng ta cùng hưởng.
Địch Tiến hai mắt long lên xòng xọc.
Địch Thanh, nhị ca của hắn đã chết. Mấy ngàn năm qua, huynh đệ hắn chín người không hề xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Không ngờ, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, Bát đệ vừa bị giết chưa lâu, giờ Nhị ca cũng bị người ta giết mất.
- Địch Tiến, ngươi còn chưa quay về mà nhặt xác lão nhị ư?
Đằng Sơn xuất hiện bên cạnh Lâu Kha, vẻ mặt lạnh lùng, tàn nhẫn. Giờ thì hắn không bỏ trốn nữa, tiện tay hạ một cấm chế khiến Tần Vũ không thể cử động, rồi sánh vai với Lâu Kha, cùng đối diện với Địch Tiễn.
- Ha, Đằng Sơn, ngươi thực là dám hạ thủ đấy, giết được cả Địch Thanh, bội phục, bội phục!
Lâu Kha quay sang Đằng Sơn, nói.
Đằng Sơn nghi hoặc đáp: - Ngươi nói gì thế, ta tuy có nặng tay thật, nhưng cũng khống chế được nặng nhẹ, cùng lắm hắn chỉ trọng thương thôi. Ngươi vốn cũng biết mà, Luyện Đan thuật của Cửu Sát Điện vang danh hải ngoại tu chân giới, chỉ cần không chết thì việc hồi phục tuyệt đối là dễ dàng.
- Ngươi không giết ư? Nhưng vừa rồi ta chính mắt thấy Địch Thanh đã chết. Ngươi cứ thừa nhận đi.
Kha Lâu cười nói:
- Ngươi lo lắng gì chứ, đã có Thanh Long Cung chống lưng rồi, ngươi giết Địch Thanh, Cửu Sát Điện còn dám làm gì đây?
- Câm miệng!
Địch Tiến quát lớn, Địch Loan cũng đã tới bên cạnh, căm thù nhìn Đằng Sơn:
- Đằng đại nhân, Đằng phó cung chủ. Tuy ngươi có địa vị tôn quý, nhưng nhị ca ta cũng là điện hạ của Cửu Sát Điện. Ngươi giết nhị ca ta là đã trở thành kẻ thù của huynh đệ Cửu Sát Điện chúng ta rồi đó.
- Đằng Sơn, ngươi chuẩn bị mà nhận lấy cái chết đi!
Thanh âm của Địch Tiến càng trở nên lạnh lùng.
***
Lúc này, thân thể đã bị thiết lập cấm chế, Tần Vũ, đang ngồi trên một đám san hô, ngẩng đầu nhìn màn kịch trước mặt.
- Loạn rồi, đã đến lúc loạn rồi.
"So với Tiềm Long đại lục thì hải ngoại tu chân giới cao thủ quả thực rất mạnh. Ngoài Kim Đan kì tu chân giả vốn chẳng cần nói đến, Nguyên Anh kì tại nơi này có thể gọi là cao thủ, nhưng trong mắt Cửu Sát Điện thì ít nhất phải là Đổng Hư kì mới có tư cách nói chuyện."
Trong năm thế lực của Hải ngoại tu chân giới, Bồng Lai Tiên Vực, Tử Diễm Ma Ngục, Thanh Long Cung, Cửu Sát Điện, Bích Thủy Phủ
thì tu yêu giả nơi đáy biển này đã chiếm đến ba. Bao năm qua, Thanh Long Cung, Cửu Sát Điện, Bích Thủy Phủ ba đại thế lực đều cố gắng duy trì sự cân bằng. Nhưng hiện giờ, Tần Vũ đã khiến cho ba đại thế lực đó xâu xé nhau.
Muốn địa vị của Xích Huyết Động Phủ của Tần Vũ muốn được đề cao, thoát khỏi sự áp bức của Cửu Sát Điện, thì phải khiến cho Cửu Sát Điện cùng với Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đấu đá lẫn nhau. Cảm giác được làm ngư ông (đứng ngoài hưởng lợi) quả là không thể từ chối được.
***
Phía dưới có Tần Vũ đang quan sát, bên trên, cuộc đấu khẩu giữa ba bên đang trở nên kịch liệt.
- Tuy Thanh Long Cung rất mạnh, Thanh Long cung chủ lại là hải ngoại đệ nhất cao thủ, nhưng… Đằng Sơn ngươi đã giết chết nhị ca của ta thì nhất định ngươi phải chết. Địch Tiến đương nhiên đã hạ quyết tâm tru sát kẻ đang đứng trước mắt, toàn thân bắt đầu phát ra khí thế cuồng bạo.
Địch Loan nhẹ nhàng lùi lại, hắn tự biết mình ở lại chỉ làm ảnh hưởng đến lục ca mình mà thôi.
- Lẽ nào ta thực sự đã mạnh tay đến thế ?
Đằng Sơn vẫn còn có chút không thể tin được.
Một quyền đó của hắn tuy có chấn gãy xương ngực của đối phương, nhưng Địch Thanh dù gì cũng là Đổng Hư trung kì cao thủ kia mà, lại có thể chết dễ dàng như vậy ư? Nhưng lúc này, bộ dạng của Địch Tiến hiển nhiên không phải là giả.
- Huyết Cáp Mô, gã Địch Tiến này thực sự muốn động thủ rồi. Đừng quản nhiều chuyện nữa, chúng ta cùng nhau động thủ, hừ, giết một tên điện hạ của Cửu Sát Điện thì đã sao, chẳng lẽ đường đường một phó cung chủ Thanh Long Cung lại không thể giết một tên điện hạ của Cửu Sát Điện ư!
Đằng Sơn rõ ràng toát ra khí thế bá đạo.
- Được, Đằng Sơn, ta với ngươi cùng nhau giết chết tên Tử Sát Giao Long này
Toàn thân Lâu Kha cũng phát ra sát khí.
Trong mắt Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ, Cửu Sát Điện,không nghi ngờ gì, là yếu nhất trong ba đại thế lực. Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đều dựa vào tuyệt đỉnh cao thủ chống đỡ. Chín điện hạ của Cửu Sát Điện, cho dù là Tử Sát Giao Long cũng vô pháp chống lại Thanh Long cung chủ- Tam Nhãn lão yêu, cũng giống như Đổng Hư trung kì vẫn còn kém hơn Đổng Hư hậu kì vậy.
"Gra ào"
Địch Tiến gầm lên một tiếng, hóa thành một con giao long cực lớn, dài gần trăm mét, toàn thân là một màu tím sẫm, trên lưng là một hàng gai tím phát ra băng linh quang mang, lưỡng trảo lập tức chụp tới hai người Đằng Sơn, Lâu Kha.
- Vừa bắt đầu đã hóa thành bản thể ư!
Đằng Sơn nổi giận, ngẩng đầu hống lớn một tiếng, hóa thành một con cầu long dài gần trăm mét, có gầy hơn giao long một chút, nhưng không kém phần to lớn và dũng mãnh. Trên tấm thân trắng xanh có thể thấy chằng chịt những sẹo vô cùng đáng sợ.
"Oa oa…"
Lâu Kha kêu lên một tràng, toàn thân biến thành một con Huyết Hồng Sắc Cáp Mô cực lớn. Con cáp mô này cao đến bảy tám mét, hai con mắt tròn to thô lố, ẩn hiện lưu chuyển huyết hồng sắc quang mang.
… …
Tử Sát Giao Long không ngừng rống lên, long trảo chụp tới, miệng xuất phi kiếm, độc giác tấn công, long vĩ quật tới, thậm chí đã dùng đến cấm chế toàn thân cồng kích. Đổng Hư hậu kì Tử Sát giao long này xem ra không chỉ cao hơn Địch Đồng một bậc.
Đối mặt với Địch Tiến đang cuồng bạo,
hai cao thủ Đằng Sơn và Lâu Kha có thể nhẹ tay được ư?
Trảo kích của Cầu Long không hề kém hơn Tử Sát Giao Long, tốc độ toàn thân thậm chí còn cao hơn, nhưng luận lực lượng thì không thể bằng Tử Sát Giao Long. Nhưng Huyết Cáp Mô thì thực sự lợi hại, khủng bố hơn nhiều, toàn thân phủ đầy huyết hồng sắc vụ khí.
Độc, kịch độc!
"Oa oa"
Huyết Cáp Mô kêu lên hai tiếng quái dị, hai má phồng lên to như một cái trống lớn, rồi há to miệng phóng ra một phi kiếm đỏ như máu. Phi kiếm đó của Huyết Cáp Mô không hề giống với bất kì phi kiếm của ai khác, phải gọi là "độc kiếm".
Tử Sát Giao Long phải lấy một chọi hai, trong khi đó, Cầu Long và Huyết Cáp Mô, một kẻ áp sát công kích, một kẻ lại dùng độc kiếm.
Thật đúng là đánh đến thiên hôn địa ám.
Toàn bộ Cự Giáp động phủ đều bị kinh động nhưng không ai dám đến gần. Huyết Cáp Mô đó, trong khi chiến đấu kịch liệt như vậy, không ngờ lại không quên bố trí vòng bảo vệ bao trùm khu vực có Tần Vũ bên dưới. Nếu một nhân vật trọng yếu như Tần Vũ lại bị những chấn động của cuộc chiến giữa ba đại cao thủ làm chết mất thì đúng là thảm họa.
"Graooo!"
Cùng với một tiếng rống điên cuồng vang dội, một luồng tử sắc kình khí cuồng bạo như bão tố ầm ầm lao tới công kích Cầu long và Huyết Cáp Mô, khiến cả hai không đừng được phải phóng lùi lại. Chỉ trong chớp mắt, cả Cầu Long và Huyết Cáp Mô đều trở lại hình người.
Đằng Sơn có chút độc địa, cay đắng nói:
- Không ngờ gã Địch Tiến này mạnh đến thế. Huyết Cáp Mô, lần này coi như chúng ta đã tính sai, đi thôi.
Đằng Sơn không thể quan tâm đến cái gì khác được, chỉ tự mình chạy trốn. Huyết Cáp Mô cũng dứt khoát trốn đi, đến Tần Vũ cũng không cần nữa.
- Lục ca.
Khi Địch Loan tiến đến bên cạnh, Địch Tiến đã khôi phục lại hình người, nhưng lúc này vẫn lộ rõ nét đau đớn. Từng phần yêu nguyên trên cơ thể vẫn còn rúng động, sắc mặt tím ngắt, phải một lúc sau mới ổn định trở lại.
- Ta không sao.
Địch Tiến trút ra một hơi.
Sau đó vung tay hóa giải cấm chế trên người Tần Vũ.
Địch Loan phẫn nộ nhìn Tần Vũ:
- Cũng chỉ tại ngươi, nếu không phải tại ngươi thì nhị ca ta sao phải chết như vậy?
Địch Loan vừa nói vừa tung ra một chưởng khiến Tần Vũ, vẫn còn đang giả vờ bị trọng thương, cũng cố gắng nhanh né đầu tránh
- Địch Loan, ngươi đừng quá đáng như thế, bằng không, cho dù có chết ta cũng không thể theo ngươi đến Cửu Sát Điện đâu.
Tần vũ trừng mắt nhìn Địch Loan nói.
- Lão Thất, đưa cho hắn Ngọc Hân Hoàn, để hắn nhanh chóng khôi phục vết thương.
Địch Loan cũng biết phân biệt nặng nhẹ, ném cho Tần Vũ một hoàn đan dược. Tần Vũ khẽ cười, cho vào miệng nuốt xuống.
Lập tức, hàng hàng những đạo thanh lưu lưu chuyển toàn thân, nháy mắt đã khôi phục được những thương tích Tần Vũ đã tự tạo ra, thậm chí còn khiến công lực tăng thêm một chút.
- Trong truyền thuyết, đan dược của Cửu Sát Điện đã vang danh hải ngoại tu chân giới. Quả nhiên là danh bất hư truyền.
Tần Vũ khen.
Địch Loan vốn không nhìn đến Tần Vũ. Nếu không phải Tần Vũ có biết tin tức về cây Ngọc kiếm thứ tám thì có thể Địch Loan đã tự tay giết chết Tần Vũ rồi.
Địch Tiến sắc mặt lạnh lùng, tàn nhẫn nhìn về phía Cự Giáp động phủ:
- Hừ, lão Thất. Chúng ta đã ghé qua Cự Giáp động phủ, có điều, chỉ trong một đêm, người của cả Thanh Long Cung và Bích Thủy Phủ đều tìm đến, có thể khẳng định Cự Giáp động phủ đó có gian tế. Cũng vì gian tế đó mà nhị ca mới mât mạng.
Nhìn Cự Giáp động phủ, mắt Địch Loan lé lên một tia điên cuồng:
- Lục ca, ý huynh là…?
- Giết sạch, trên từ động chủ đến dưới hộ vệ, nô bộc, một tên cũng không tha!
Địch Tiễn lạnh lùng, tàn khốc nói.
Tần Vũ nghe thế cũng phải khẽ run trong lòng.
Giết sạch ư?
Bọn người Địch Thanh lúc còn trong Xích Huyết động phủ của chàng cứ nói giết là giết, Tần Vũ sớm đã có hận ý. Vừa rồi Tần Vũ giết Địch Thanh nhằm giá họa cho bọn người kia cũng là ngầm sòng phẳng. Còn bọn người Cửu Sát Điện này có phần quá độc ác.
Toàn bộ người trong Cự Giáp động phủ.
- Địch Loan, Địch Tiễn, cả động phủ này tính ra cũng mấy ngàn người. Gian tế cùng lắm cũng chỉ có vài kẻ thôi, các ngươi…
Tần Vũ tuy cũng có thủ đoạn, nhưng cũng không thể chỉ nhìn rồi cho qua được.
- Câm miệng.
Địch Tiến lạnh lẽo liếc nhìn Tần Vũ.

Huyết dạ.
Toàn bộ Cự Giáp động phủ bị ngập trong máu. Địch Tiến và Địch Loan giết người quá khủng khiếp. Cả hai hóa thân thành Tử Sát giao long, tung hoành khắp nơi. Cả Cự Giáp động phủ vốn chẳng có kẻ nào có khả năng ngăn cản bọn chúng.
Tần Vũ nhớ rõ tiếng gào của Phục Hào khi lâm tử.
- Đi thôi, từ nay trở đi sẽ không ghé vào bất cứ động phủ nào nữa, về luôn Cửu Sát Điện.
Địch Loan quyết định.
Tần Vũ và Địch Loan cùng đứng trên phi kiếm cực lớn của Địch Tiễn, cả ba cùng chung phi kiếm, tốc độ rất nhanh, so với lúc mời rời khỏi Xích Huyết động phủ thì còn nhanh hơn nhiều. Cứ thế, tất cả cực tốc quay về Cửu Sát Điện

Qua chuyến đi này, quan hệ hữu hảo giữa Thanh Long Cung, Bích Thủy Phủ với Cửu Sat Điện, mọi sự vụ từ trước cho đến sau đều bị phá bỏ. Sức dụ hoặc của cây Ngọc kiếm thứ tám chính là nguyên nhân dẫn đến việc tan vỡ đó.
Việc Địch Tiến, Địch Loan giết sạch toàn bộ Cự Giáp động phủ đã khiến tất cả các động phủ khác phải kinh hoàng.
Cũng còn may là Địch Tiến và Địch Loan trên đường về Cửu Sát Điện không hề dừng lại, cũng không hề ghé qua bất cứ một động phủ nào. Nếu có ghé qua động phủ nào thì hẳn động chủ động phủ đó phải sợ đến thất kinh hồn vía.
Địch Thanh đã chết.
Cửu Sát Điện trực tiếp trách hỏi Thanh Long Cung, vì cớ gì Thanh Long Cung phó cung chủ Đằng Sơn lại giết chết Địch Thanh?
Đằng Sơn không thừa nhận đã giết Địch Thanh, chỉ nhận là đã khiến Địch Thanh bị trọng thương mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Có điều, hôm đó, sau khi Đằng Sơn một quyền đả thương Địch Thanh cũng không chịu xem lại cho tử tế, đã tiện tay bắt luôn Tần Vũ, vì vậy, ngay Đằng Sơn cũng không dám chắc trăm phần trăm là Địch Thanh có phải do mình giết hay không. Cũng có khả năng khi bản thân dùng yêu nguyên lực phá nát lồng ngực đối phương đã làm thương tổn đến Nguyên Anh, phá nát linh hồn đối phương.
Tóm lại, chỉ trong vòng một năm, toàn bộ thế giới tu yêu giả nơi đáy biển này đều bị chấn động. Đồng thời, đại danh của Tần Vũ có liên hệ với Ngọc kiếm thứ tám cũng được truyền bá khắp thế giới tu yêu giả đáy biển.

Bên ngoài cổng Cửu Sát Điện.
Năm huynh đệ Địch Long, Địch Húc, Địch Dương, Địch Phong, Địch Năng yên lặng đứng bên nhau. Cả năm người, thông qua Truyền tấn lệnh, đã sớm biết được Địch Tiễn và Địch Loan sắp về đến nơi. Chỉ một lát sau, cả năm huynh đệ đã thấy được từ xa, Địch Tiễn, Địch Loan, còn có Tần Vũ, đang ngự kiếm bay lại.
Về tới trước mặt năm huynh đệ, trên mặt Địch Tiễn và Địch Loan đều hiện lên vẻ bi thương.
- Lão Lục, lão Thất.
Năm anh em Địch Long cùng nhìn Địch Tiễn và Địch Loan.
- Nhị ca chết rồi!
Địch Tiến chậm rãi nói, các huynh đệ hai mắt đều đỏ hồng lên. Cái chết của Địch Thanh đương nhiên là một sự đả kích cực lớn đối với cả bảy huynh đệ còn lại của Cửu Sát Điện. Một lúc sau, mấy anh em đều khôi phục khỏi sự bị thương, Địch Loan quay sang Tần Vũ, mắt lóe lên lớp lớp tia lạnh lẽo:
- Các huynh đệ, đây là Tần Vũ.
Bọn Địch Long năm người đều quay sang nhìn Tần Vũ.
Với huynh đệ bọn họ, cho dù là cái chết của Địch Đồng hay Địch Thanh đều có quan hệ tới Tần Vũ. Tất cả anh em bọn họ đều muốn giết chết Tần Vũ cho hả cơn thù hận, chỉ có Địch Long vẫn còn giữ được chút bình tĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.