Thời Thanh Thu lúc bình thường luôn cho người ngoài cảm thấy thân thiện cùng hiền lành. Về mặt riêng tư, khi ở bên cạnh Ôn Khinh Hàn thỉnh thoảng sẽ lộ ra một ít tính tình.
Mà khi nàng nghiêm túc thể hiện tình cảm, nhiều ít liền khiến người an tâm cùng tin tưởng, nhu hòa lại không yếu ớt, mạnh mẽ lại kiên định.
Ôn Khinh Hàn quay mặt về phía nàng, nhìn nàng chằm chằm, hô hấp tương giao, lúc này bên ngoài lạnh lùng cũng giảm bớt. Hai người lại không nghĩ tới trước tiên trở về phòng, đã mấy ngày Ôn Khinh Hàn không chủ động hôn nàng, lúc này nội tâm khát vọng lấn át cảm giác lạnh lẽo trên da thịt.
Môi của Ôn Khinh Hàn cẩn thận nhẹ nhàng chạm vào môi của Thời Thanh Thu, giống như lần đầu tiên cô hôn nàng, vì sợ nàng làm bị thương, cũng sợ nàng không chịu nổi nhiệt tình của cô.
Người này, suýt chút nữa mình đã mất đi. Nếu chiếc xe kia đâm mạnh hơn một chút, hoặc là không dùng cách như vậy, đổi thành một con dao, hoặc đẩy cô từ trên lầu xuống. Vậy hôm nay, người trong ngực cô sẽ thương tâm như thế nào.
Trong mắt Ôn Khinh Hàn có ánh sáng le lói, trong suốt như pha lê, cô nhắm mắt chuyên chú hôn Thời Thanh Thu đang mềm mại trong vòng tay cô.
Nụ hôn giữa hai người luôn bận tâm đến cảm xúc của đối phương, động tác nhẹ lại nhẹ, cho dù có tâm viên ý mãn cũng cố gắng tiến sâu hơn mấy phần, sau khi được đáp lại mới buông nụ hôn. Đầu lưỡi của Ôn Khinh Hàn giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419687/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.