Trong giây tiếp theo, các nhân viên bảo an phản ứng lại liền áp chế bà lão, nhưng cảnh tượng tại nơi này đã thu hút nhiều người qua đường.
"Mày trả lại cháu trai cho tao! Tất cả đều là do mày! Mày giết cháu của tao!"
Lão bà bị áp chế la hét thảm thiết, hiện trường một mảnh hỗn loạn.
Thời Thanh Thu đỏ mắt che vết thương trên cánh tay phải của Ôn Khinh Hàn, máu ứa ra chảy xuống, nàng vừa chạm vào tay đã bị màu đỏ tươi bao phủ.
“Nghe tôi nói.” Vẻ mặt Ôn Khinh Hàn bình tĩnh, lông mày nhíu lại, thanh âm vì đau mà có chút yếu ớt: “Bà lão này khẳng định là bị rối loạn tâm thần. Hiện tại bà ta đang trong tình trạng tinh thần hỗn loạn, đối tượng nhắm vào là Thanh Thu."
Thời Thanh Thu siết chặt vết thương của Ôn Khinh Hàn, cố kìm nén nước mắt cuồn cuộn trong mắt, thanh âm nghẹn ngào quay đầu bàn giao với Phan Gia Văn: "Văn tỷ, chị nói với Phương tỷ giải quyết chuyện này. Dựa vào phán đoán của Khinh Hàn, bà lão này có thể dễ làm người xung quanh bị thương, mấy người cẩn thận."
“Được, hai người mau đến bệnh viện đi, nơi này giao cho chị.” Phan Gia Văn liên tục đáp ứng, lo lắng đưa Thời Thanh Thu cùng Ôn Khinh Hàn rời đi.
Ôn Khinh Hàn bị thương nên không thể lái xe, Thời Thanh Thu nén rất nhiều cảm xúc, khó khăn lái xe đến bệnh viện. Trên đường đi, nàng có một nỗi sợ hãi xa lạ, không giống với loại sợ hãi tình cảm của nàng. Nếu vừa rồi Ôn Khinh Hàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419659/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.