Ngày hôm sau, Ôn Khinh Hàn tiếp tục công việc hàng ngày của mình từ 9 đến 5 giờ tan sở, dự định hiện tại sẽ sống ở Phượng Hoàng.
Hiện tại quan hệ của cô cùng Thời Thanh Thu đã rõ ràng, cho nên tốt hơn là nên sống gần hơn. Dù Phượng Hoàng ở xa sở sư vụ nhưng có thể chịu được.
Thời Thanh Thu đã lâu không xuống bếp, buổi trưa đi làm nàng liền vào bếp nấu vài món, nhưng khi trò chuyện với Ôn Khinh Hàn trên WeChat, nàng liền nảy ra một ý nghĩ, bảo cô chờ một lúc, sau đó mang theo hộp cơm cách nhiệt cho hai người ăn rồi đi ra ngoài.
Ôn Khinh Hàn xem hết tin nhắn wechat của nàng, bàn giao quầy lễ tân để nàng trực tiếp vào.
Đón tiếng gõ cửa, cô cao giọng nói: "Mời vào."
Thời Thanh Thu mở cửa bước vào, mắt hướng về phía Ôn Khinh Hàn dùng chân đóng cửa lại, hai tay chắp sau như đang xách thứ gì đó, có màu trắng bạc cạnh góc lộ ra.
Ôn Khinh Hàn híp híp mắt, hiếu kỳ hỏi nàng: "Có cái gì cho tôi sao?" "Thừa dịp tôi đi qua phải mất vài giây, cậu có thể đoán thử." Thời Thanh Thu thừa nước đục thả câu, từng bước tới gần, vượt qua ghế, đứng ở bàn làm việc, từ trên cao nhìn xuống Ôn Khinh Hàn, cúi người cười hỏi: "Đoán được không?"
Ôn Khinh Hàn lắc đầu: "Không."
"Ôn luật sư của chúng ta hôm nay không thông minh chút nào, tôi rất mong đợi đó." Thời Thanh Thu thở dài, nhưng trong mắt nàng đầy nụ cười giảo hoạt. Nàng đem hộp cơm cách nhiệt giấu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419656/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.