Trên xe bảo mẫu trở về khách sạn, Ôn Khinh Hàn đang giúp Thời Thanh Thu lau tóc, Dương Hiểu không ngừng kể cho cô nghe về những cảnh quay hôm nay.
Cảnh cuối cùng của hai người quay đi quay lại hơn 20 lần, bỏ ra gần một tuần.
Phía trước còn tốt, Thời Thanh Thu còn chưa khóc đạo diễn liền hô ngừng, gọi hai diễn viên chính đến giảng phim. Để Thi Chiêu Ý ở thời khắc hấp hối càng không muốn từ bỏ, tâm trạng của Thời Thanh Thu lúc này là căng thẳng nhất trong cả bộ phim, thiếu một điểm cảm giác nào cũng không được.
Trở lại khách sạn, bước vào phòng của Thời Thanh Thu, Dương Hiểu vẫn đang nói: "Khối Băng tỷ, chị không biết những ngày qua bi thảm thế nào đâu. Thời tỷ khóc đến một nửa đột nhiên bị hô ngừng, em còn sợ chị ấy một giây khóc co quắp rồi về không được."
Thời Thanh Thu ngồi ở mép giường trợn mắt, nàng đã triệt để nhận ra Dương Hiểu không còn sợ "Khối Băng tỷ" nữa.
Ôn Khinh Hàn đứng bên cạnh sờ lên mái tóc gần khô của Thời Thanh Thu, sau đó nhìn đôi mắt sưng đỏ của nàng, thấp giọng nói: "Phải không?"
"Đúng vậy a, trong khi đạo diễn đang giảng phim, a di trang điểm liền bổ trang cho Thời tỷ tiếp tục quay, hai ngày này cơ bản chính như vậy. May là cảnh vừa rồi rất hoàn hảo, nếu không thì không biết phải khóc bao nhiêu lần."
“A Hiểu!” Thời Thanh Thu thấp giọng ngắt lời Dương Hiểu, nàng cảm thấy khí tức trên người Ôn Khinh Hàn càng lúc càng lạnh, giống như đang tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419653/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.