“Bây giờ chúng ta bắt đầu bay lên cao đấy.” Mẫn Tạp nhắc nhở.
Tốc độ lái xe trên mặt đất rất chậm, lại vướng nhiều công trình kiến trúc, di chuyển trên không mới không bị cản trở bởi những cái này: “Ngồi yên nhé, kế tiếp anh sẽ tăng tốc, chúng ta cần đến trường quân đội Đế Quốc trước buổi trưa.”
“Ừm, anh tăng tốc đi.”
Ngồi xe đi ở trên mặt đất so với xe bay trên không trung là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Đi trên mặt đường cho người ta cảm giác đây chỉ là một loại phương tiện giao thông bình thường. Nhưng mà bay lên cao lại mang đến cảm giác đây là công cụ chiến đấu. Đúng vậy, xe của Mẫn Tạp là loại xe chiến đấu.
Thời điểm xe từ mặt đất bắt đầu bay lên, hai cánh màu đen như đá hắc diệu* mở ra, tỏa ra khí thế sắc bén, làm Liên Nặc xem đến ngây người.
Cậu vẫn luôn cảm thấy chỉ có màu sắc rực rỡ mới đẹp, xe của Mẫn Tạp lại màu đen tuyền làm Liên Nặc chê nó rất xấu, nhưng vào lúc này, cậu đã thay đổi cái nhìn rồi.
Trần xe trong suốt, cảm giác ngồi ở trên cao rất thú vị, chỉ cần là đàn ông, đều sẽ bị loại thị giác này hấp dẫn, phảng phất như tất cả mọi thứ đều ở dưới chân mình.
Trong cơ thể nổi lên một dòng nhiệt huyết, đối với Liên Nặc mà nói, cảm giác này đã không tồn tại trên người cậu suốt hơn 500 năm.
Đột nhiên, phía trước xuất hiện mấy chấm nhỏ đang tới gần, sau đó có mấy chiếc xe bay thẳng đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-xuyen-qua-chi-thai-tu-phi/1195428/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.