Chương trước
Chương sau
Ba năm trước?
Cadiz vẫn nhớ rõ sự việc phát sinh ba năm trước. Mãnh thú tiến đánh bất ngờ vào biên giới đế quốc, quân đội tuần tra không chống cự được, cầu cứu quân bộ, ngay lúc đó quân đội Lam Lang đang diễn tập ở phụ cận, cho nên Hoàng thái tử trực tiếp nhận được tín hiệu cầu cứu.
Nhưng mà, bọn họ đều quá coi thường quân địch.
Mãnh thú tiến đánh bất ngờ nhưng là có chuẩn bị mà đến, mà quân đội Lam Lang đang diễn tập cũng không mang đủ quân số. Trận đánh đó, đánh vô cùng oanh liệt, cũng chiến thắng vô cùng vang dội. Nhưng chiến thắng này phải trả giá quá cao, quân đội Lam Lang tổn thất không ít người, mà cha của Bạch Du là một trong số đó.
Dàn xếp cho người nhà liệt sĩ là công việc nội bộ của quân đội Lam Lang, vốn dĩ lần đó không phải là Cadiz tới nhà Bạch Du, nhưng người làm nhiệm vụ này lại có việc đột xuất, nên Cadiz đi thay.
Cũng vì thế, Bạch Du nhận ra Cadiz, lại không biết thân phận thật sự của ông, chỉ nghĩ rằng ông thuộc quân đội Lam Lang.
“Tôi nhớ ra rồi, cảm ơn cậu vẫn nhớ rõ tôi.” Cadiz đi tới cạnh Bạch Du, duỗi tay xoa đầu hắn, đứa nhỏ này không có mẹ, chi phí sinh hoạt của hắn do quốc gia cung cấp, kỳ thật là do quân đội Lam Lang phát, mỗi tháng bộ phận tài vụ của Lam Lang sẽ gửi tiền sinh hoạt đến thiết bị đầu cuối của Bạch Du.
Cadiz còn nhớ rõ ba năm trước lúc gặp Bạch Du, hắn vừa nhỏ vừa gầy, khi biết cha mình hy sinh, cố gắng chịu đựng không khóc một chút nào.
Nhưng mà lúc ông quay người đi, hắn mới khóc òa lên.
Đế quốc Sottile có cô nhi viện quân nhân, chuyên dàn xếp con cái của quân nhân đã hy sinh vì nước, giống như Bạch Du vậy, có cha là thành viên Lam Lang, so với những cô nhi khác vẫn có điểm khác biệt.
Ba năm trước, Cadiz hỏi Bạch Du: Có tâm nguyện hay nguyện vọng gì không?
Bạch Du nói: Hắn muốn làm quân nhân, nếu có thể đi vào quân đội Lam Lang mà cha hắn nguyện trung thành, vậy càng tốt.
Nhưng mà tư chất của Bạch Du lại là người thường, không có tư cách tiến vào Lam Lang, tố chất của thân thể này còn không qua được vòng gửi xe. Nhưng mà không vào được Lam Lang, Bạch Du vẫn muốn phục vụ trong quân đội, vì chỉ có như thế, hắn mới có thể đến gần với nguyện vọng của cha.
Mà muốn vào quân đội, yêu cầu bắt buộc là phải học trường quân đội.
Đế quốc Sottile có tất cả năm trường quân đội, trong số đó trường quân đội Đế Quốc là tốt nhất.
Sau đó Cadiz báo cáo lại tình huống của Bạch Du với Hoàng thái tử Hình Viêm, Hình Viêm phân phó ông dàn xếp Bạch Du ở trường quân đội Đế Quốc. Bởi vì chỉ có trường quân đội Đế Quốc có khoa ăn uống. Chỉ có khoa ăn uống không quan trọng học sinh là dị năng giả hay người thường. Lại nói, dị năng giả đều không muốn làm chuyên gia dinh dưỡng, ở trong mắt bọn họ, điều này không chỉ liên quan đến danh dự cá nhân mà còn ảnh hưởng tới vinh dự của gia tộc bọn họ.
Cũng không thể trách Cadiz không nhận ra hắn, Bạch Du của ba năm trước đây rất gầy, giống như… Liên Nặc bây giờ vậy.
Cadiz không nhịn được nhìn Liên Nặc một cái, lại so sánh Liên Nặc với Bạch Du thêm lần nữa. Cân nặng chênh lệch quá nhiều đi.
“Chú nhìn tôi làm gì?” Liên Nặc hỏi. Nhà khoa học hơn năm trăm tuổi Liên Nặc, không thích bị người khác đánh giá. Kỳ thật, cậu là đồ cổ.
Nhưng mà cậu cũng theo đó liếc mắt nhìn Bạch Du, thân thể trắng trẻo mập mạp này, cậu rất vừa lòng.
“Không… Không cần cảm ơn.” Bạch Du có chút thụ sủng nhược kinh, điều kiện tiên quyết là, Liên Nặc không cần nhìn chằm chằm hắn như vậy.
“Liên thiếu gia đã tỉnh, tôi muốn nói chuyện riêng với Liên thiếu gia một lát.” Đây là nguyên nhân Cadiz đến tìm Liên Nặc, thời gian của hoàng gia đứng đầu rất quý giá.
Liên Nặc gật gật đầu, nhìn Bạch Du: “Tôi sẽ tìm cậu sau.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.