“Trời ạ, đây là thứ sắt vụn gì? Đại nhân tôn kính- ngài là đang chơi ta sao?”
Thanh âm phẫn nộ từ trong xưởng công binh Nữu Man lớn nhất đế quốc truyền ra, một vị lão giả tóc trắng bồng bềnh chỉ vào bán thiết kế cơ giáp trên màn hình lớn, phẫn nộ nói: “Tướng quân các hạ, chúng ta nơi này là xưởng công binh của hoàng gia, thiết kế chế tạo đều là sản phẩm cao cấp nhất của đế quốc, mà không phải thứ rác rưởi không hề giá trị này”.
Lâm Đức Bưu thần sắc lúng túng nói: “Hoàng thúc, chuyện này không phải là chủ ý của tôi, mà là ý chỉ của bệ hạ”.
Lão giả hướng về phía Lâm Đức Bưu trừng mắt, cả giận nói: “Không cần phải sự tình gì đều đầy về phía bệ hạ, ngươi cũng là người trong hoàng tộc, phải lo nghĩ cho cả gia tộc. Sản xuất ra cơ giáp như vậy để trang bị cho chiến sĩ đế quốc, vậy còn là đạo lý gì. Không được, ta phải đi yết kiến bệ hạ, nói chuyên về vấn đề này”.
Lâm Đức Bưu lau mồ hôi lạnh trên đầu nói: “Hoàng thúc a!, những cơ giáp này cũng không phải chuẩn bị cho các chiến sĩ đế quốc”.
“Không phải chiến sĩ đế quốc cũng không được, vô luận là ai điều khiển cơ giáp như vậy, đều là hành vi tự tìm đường chết” Lão giả nghiêm túc nói.
“Đúng, nhưng mà những cơ giáp này là có người chỉ mặt gọi tên, chúng ta không có quyền sửa đỗi”.
“Không có quyền?” Vị lão nhân kia đột nhiên rơi vào trầm tư, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968698/quyen-6-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.