Chương trước
Chương sau
Phương Minh Nguy điều khiển cơ giáp vung tay lên, một cơ giáp cao cấp bên cạnh mở ra một thẻ quang chậm rãi đi tới.

Người nọ không nghi nhờ nó, hoặc nói là, hắn căn bản là chưa từng coi cái cơ giáp cao cấp ấy vào mắt. cho nên đứng tại chỗ không động, chỉ vươn tay ra lấy cái thè.

Đột nhiên, tay của cơ giáp cao cấp duỗi ra, ôm chặt lấy cánh tay của đối phương, mà trong cùng lúc đó, năm cơ giáp cao cấp cũng anh dũng nhào đến, chăm chú ôm chặt lấy cơ giáp đỉnh cấp nắm.

Người nọ khẽ giật mình sau đó cười to nói: “Chỉ vài con cơ giáp cao cấp, mà muốn vây khốn chúng ta? Các người thử xem”

Lời còn chưa dứt. trên đinh đầu của hắn bỗng nhiên giáng xuống vô số chùm tia sáng năng lượng thô to.

Người nọ sợ hãi, đến chết hắn cũng không nghĩ ra được, những chùm sáng năng lượng này từ đâu mà có. Hắn muốn khởi động năng lượng để trốn, nhưng lại phát hiện ra mình bị mấy con cơ giáp cao cấp kia liều chết vây chặt lại một chỗ.

Tuy chỉ cần một giây đồng hồ, hắn có thể hoàn toàn phá hủy những cơ giáp này giống như đạp chết kiến hôi vậy, nhưng cũng chỉ cần một giây đồng hồ, chùm tia sáng năng lượng ấy đã nặng nể đập lên trên người hắn.

Không có bất kỳ âm thanh nào, cũng không có bất kỳ động tác nào, cơ giáp đỉnh cấp của người nọ tính luôn cả năm cơ giáp cao cấp kia đã hoàn toàn tan biến trong cột sáng. Giống như là chưa từng xuất hiện trên thế giới này vậy, ngay cả một mảnh sắt vụn cũng không lưu lại.

Mỗi khẩu Pháo Phù Du chỉ có một pháo chủ, một khi pháo chủ được nạp đẩy, thì năng lượng do Pháo Phù Du mang theo, cũng chỉ có thể bắn được mười phát. Nói cách khác, sau khi bắn xong mười phát này, những Pháo Phù Du liền mất đi sức chiến đấu. Đương nhiên, những Pháo Phù Du này là do sắt thép tạo thành, dùng để đập bể cũng có hiệu quả nhất định chỉ là có thể đập được cơ giáp và chiến hạm hay không, vậy thì khó mà biết trước.

Nhưng mà, trước khi nó bắn mười phát pháo, thì Pháo Phù Du vẫn có uy lực thật lớn, mỗi một pháo có uy lực tương đương với một pháo chủ của chiến hạm cấp thanh tùng.

Một chiến hạm cấp Thanh Tùng có ba mươi hai khấu pháo chủ, nhưng mỗi lần bắn ra, chỉ có vòn vẹn mười sáu khâu mà thôi.

Giờ phút này trên không đã sớm hội tụ trăm vạn khẩu Pháo Phù Du rồi, giống như vừa rồi, những Pháo Phù Du này tập trung lại một chỗ, hơn nữa đã phát ra một kích năng lượng như lôi đình.

Một trăm vạn pháo chủ của chiến hạm cấp Thanh Tùng cùng bắn vào một chỗ, đây là vài chữ không thể tưởng tượng nôi. Ngoại trừ trong cuộc chiến vũ trụ siêu cấp ra, thì làm gì có xuất hiện hòa lực bắn một lượt cường đại như vậy.

Tuy cơ giáp đỉnh cấp của người này không tồi, nhưng mà cơ giáp đỉnh cấp dù cao đến đâu cũng không thể chịu được sự oanh kích năng lượng to lớn như vậy, cho nên trong nháy mắt nó liền hoàn toàn tan biến.

Khi mấy cơ giáp cao cấp tiến lại cuốn lấy đối phương, Phương Minh Nguy đã kéo Bảo Bột bỏ chạy về hướng sau lưng, tốc độ nhanh gấp mấy lần âm thanh trong nháy mắt được triển khai toàn bộ, đụng ngã vô số cây cối, lúc này mới tránh xa được tràng cảnh chùm sáng nâng lượng oanh kích.

Tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, tựa hồ ngay cả tinh cầu nho nhỏ này cũng đang run lên. Vố số khí lãng giống như thủy triều phát ra từ trung tâm, tán ra bốn phương tám hướng, tất cả những gì bị cổ khí này cuốn vào, đều bị hóa thành tro tàn không ngoại lệ.

Thấy được uy thế như vậy, Bảo Bột không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy. Phương Minh Nguy cũng không cam lòng yếu thế. Tốc độ của hai cơ giáp càng lúc càng nhanh, trong chớp mắt đã chạy xa hơn ngàn dặm.

Dừng lại nhìn, xa xa có thể chứng kiến được một cột sương mù dày đặc. Mặt đất dưới chân cơ giáp truyền đến những chấn động kịch liệt. Rất hiên nhiên, một kích của trăm vạn chùm tia sáng kia đã khiến cho cả lớp vỏ quả đất thay đổi.

Phương Minh Nguy âm thầm sợ hãi, cổ lực lượng này cũng quá khoa trương rồi, không hề thua kém siêu cấp từ quy pháo một chút nào cả.

Hít một hơi thật sâu, Phương Minh Nguy sử dụng tinh thần ý thức thông qua vương miện nhỏ đi đến hiện trường vụ nô, tuy khói đặc chưa tán, nhưng hắn vẫn cảm ứng được vài linh hồn cường đại.

Con mắt hơi nháy lên, hắn không khỏi vui mừng quá đỗi.

Trong một vài linh hồn này, ngoại trừ hơn hai mươi linh hồn phụ thuộc vào cơ giáp đỉnh cấp, vẫn còn có hai linh hồn đỉnh cấp.

Tuy hai linh hồn đỉnh cấp này cũng không phải là linh hồn đại sư tinh thần hệ, nhưng khi còn sống là đại sư thể thuật hệ hàng thật.

Trong lòng có chút nghi hoặc, hắn rõ ràng chỉ ám sát một trong ba gã đại sư thôi, tại sao bây giờ lại nhiều hơn một linh hồn?

Trong miệng ngâm tụng chú ngữ, Phương Minh Nguy đem mấy linh hồn này hút vào. Tùy y đọc trí nhớ, không khói sinh ra cảm giác dở khóc dở cười.

Thì ra trong ba gã đại sư này, có một tên tiểu bối của gia tộc ô Bang vừa mới tấn cấp không bao lâu do sử dụng thú bảo.

Tuy thực lực của hắn đạt đến cấp đại sư, nhưng bởi vì thuần túy là dựa vào lực lượng của gia tộc để đi lên, cho nên kinh nghiệm lâm địch không đủ. Lần này đi đến Cửu Đầu Xà,

chính là vì để rèn luyện, chỉ có điều không ngờ rằng, còn chưa rèn luyện thành tài, đã gặp phải sự tập kích của chùm tia sáng năng lượng khủng bổ này, hơi do dự một chút, liền bị cuốn vào trong cơn lốc năng lượng và trở thành cao thú hy sinh đầu.

“Phương đại sư, thủ đoạn hay lắm” Bảo Bột nói từ đáy lòng: “ Cảm ơn cậu đã kéo tôi đi, nếu không lần này tôi sợ là đã bị cuốn vào”

Phương Minh Nguy khẽ lắc đầu, nói: “Bảo Bột đại sư, lần này là ông đến giúp tôi, bắt ông một đánh ba, là tôi thất sách, nếu để cho ông lâm vào hiểm cảnh, thì Phương Minh Nguy tôi cũng không còn là người nữa”

Bảo Bột thở dài một hơi. đột nhiên nói: “Phương đại sư. tôi sai rồi”

Phương Minh Nguy khẽ giật mình không hiểu được gì cả: “Bảo Bột đại sư, ông đang nói gì?”

“Tôi cho rằng những Pháo Phù Du này căn bản là không có bất kỳ tác dụng nào cả, nhưng không thể tưởng tượng được, uy lực của chúng nó lại giết chết một đại sư một cách thoải mái...”

Nhìn thẩy kết cục của cơ giáp đỉnh cấp vừa rồi, Bảo Bột cảm thẩy tim như giá lạnh. Không thể tưởng được, trong hoàn cảnh đặc biệt này, cho dù là đại sư cấp mười sáu, cũng không chịu nôi một đòn.

Phương Minh Nguy cười ha hả: “Bảo Bột đại sư, ông có thể nghĩ sai rồi, vừa rồi không chỉ xử lý một đại sư!”

“Cái gì?”

“Vừa rồi chùm tia sáng năng lượng phát ra phong bạo năng lượng, nếu thiết bị trinh thám mà tôi bổ trí phía trên không báo sai, thì hẳn là có một cơ giáp đỉnh cấp bị cuốn vào”

Bảo Bột lập tức im lặng, không ngờ rằng phong bạo năng lượng có uy thế ngập trời này, lại khiến cho người sợ hãi đến vậy. Nghĩ đến hậu quả bị cuốn vào trong, mặc dù là Bảo Bột có kinh nghiệm đẩy mình cũng không khói có chút rét run.

Không cần phải nói, tên đại sư xui xẻo kia nhất định chết chắc rồi.

“Thật là kỳ quái, chẳng lẽ người này không biết phong bạo năng lượng đáng sợ thế nào sao? Tại sao còn đứng yên một chỗ?” Bảo Bột lâm bẩm.

Phương Minh Nguy đương nhiên sẽ không đem những trí nhớ mà minh nhìn thấy kể ra, chỉ cười nói: “Quản hắn nhiều như vậy làm gì. tóm lại chết thêm một người, đối với chúng ta cũng tốt"

Bảo Bột lập tức tỉnh táo lại từ trong kinh ngạc, thật ra sở dĩ ông có cảm khái như vậy, chăng qua là nhìn thấy được uy thế của Pháo Phù Du, trong lòng không khói có cảm giác rung động

Cũng cùng là cấp đại sư, tuy mặt trận khác nhau, nhưng ít nhiều gì cũng có tương tích. Chỉ là, kết cục thật không ngờ được, thậm chí ngay cả một ít bản lĩnh cũng không phát ra được, mà đã bị ám sát chí tử, kết cục như vậy khiến cho Bảo Bột có phần cảm khái.

Nhưng mà, một khi nghĩ đến lập trường hai bên, ông lập tức dứt bỏ tạp niệm trong đầu, hỏi: “Còn một người? Đuôi theo, không thể để cho hắn chạy thoát”

Phương Minh Nguy ngẩng đầu lên nhìn trời, tựa hồ như đang liên lạc với cái gì đó vậy, sau một lát mới nói: “Tôi tìm được rồi, người này đang bỏ chạy ở hướng sáu giờ, cơ giáp của hắn cũng bị tôn thương rồi, ngay cả tốc độ cũng giảm xuống. Tôi phòng chừng cơ giáp của hắn nhiều nhất là có thể phát ra 80% uy lực!”

Bảo Bột gật đầu một cái. nói: “Tốt. giao hắn cho tôi. Nhưng cậu phải nhớ kỹ, tùy thời chỉ dẫn phương hướng cho tôi”

Phương Minh Nguy cười nói:,Không, tôi và ông thử một lần, ai phát hiện ra trước, thì của người đó”

Dứt lời, cơ giáp đỉnh cấp của Phương Minh Nguy khẽ động, chạy ra nơi xa. Bảo Bột đi theo phía sau mà cười khổ không thôi, thầm nghĩ nếu như cậu cũng đuổi giết theo, vậy thì Pháo Phù Du trên trời sẽ do ai điều khiển?

Ngẩng đầu nhìn trời, Bảo Bột lập tức ngẩn ngơ, ông lẳng lặng nhìn Pháo Phù Du đã tản ra bốn phía, sự rung động trong lòng không thể dùng lời văn để hình dung nữa.

Nhìn mặt biển xa xa, trên chiến hạm cấp Thắng Lợi không ngừng bay ra Pháo Phù Du, với kinh nghiệm của ông, tất nhiên có thể thông qua quy tích vận hành của Pháo Phù Du này để nhìn ra, hơn ngàn vạn đại gia hòa này nhất định là tiến hành phong tỏa lửa đạn với cả tinh cầu này.

Từ biểu hiện hỏa lực của một ít Pháo Phù Du mà thấy, Bảo Bột cũng không nghi ngờ chúng nó có thể làm được điểm này.

Chỉ là, khiến cho ông kinh ngạc bất định chính là, những Pháo Phù Du này là do ai điều khiển. Nếu như nói một mình Phương Minh Nguy điều khiển, Bảo Bột có đánh chết cũng không tin.

Phương Minh Nguy cho dù có lợi hại, thì cũng chỉ có một người mà thôi. Bản lĩnh của một người dù lớn, cũng có một giới hạn. Cho dù là đại sư tinh thần hệ cấp hai mươi trong truyền thuyết, cũng không có khả năng đồng thời điều khiển hơn ngàn vạn máy móc.

Nếu quả thật cỏ người làm được điều này. vậy thì đây không còn gọi là người nữa, gọi là thẩn cho dễ dàng một chút.

Nhìn chiến thuyền khổng lồ trên mặt biển, trong lòng Bảo Bột đột nhiên hiện lên vô số ý niệm.

Chẳng lẽ trên phi thuyền này, vẫn còn ẩn giấu một đại sư tinh thần hệ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.