Bảo Bột cẩn thận nhìn nửa ngày, hỏi: “Đây là vũ khí gì, lấy trong di tích luôn sao?”
“Không, đây là vũ khí mới nhất do Khải Duyệt đế quốc cấp bảy mới nghiên cứu chế tạo ra, siêu cấp từ quy pháo”
Bảo Bột hít một hơi lạnh, kinh hô: “Má ơi, đám người của Khải Duyệt nghiên cứu ra món đồ chơi này làm gì? Chẳng lẽ bọn họ muốn cho nổ Thủ Đô tinh của người ta sao?”
Đối với câu nói này, Phương Minh Nguy đúng là có chút đồng cảm.
Quả thật, bên trong tinh cầu mà sử dụng vũ khí này, thì siêu cấp từ quy pháo đúng là thuộc về loại vũ khí siêu cấp bị cấm dùng, một khi sử dụng, sát thương cụ thể chỉ sợ là vượt xa đạn hạt nhân có số lượng tương đương.
Đương nhiên, bởi vì từ quy pháo không có phóng xạ, cho nên cũng không tạo thành tổn thương vĩnh viễn đối với một tinh cầu. Từ điểm này mà nói, uy lực của nó ngược lại không bằng đạn hạt nhân.
Nhưng mà, nếu luận về sát thương trong một khu vực đồng nhất, như vậy thì sử dụng siêu cấp từ quy pháo tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.
Giờ phút này, Phương Minh Nguy đem chín khẩu từ quy pháo này chia làm ba nhóm, mỗi nhóm ba khẩu.
Vốn dĩ là nhắm vào kho quân giới, khu chiến lược và trại huấn luyện. Nhưng mà, sau khi suy nghĩ nửa giây, hắn liền điều chinh lại, đem ba khẩu nhắm vào kho quân giới chuyển qua trại huấn luyện.
Hai hàng lông mày của Bảo Bột nhíu lại, hiểu rằng Phương Minh Nguy làm như vậy chính là mong muốn có hiệu quả sát thương lớn nhất, hơn nữa mục tiêu chính là nhắm vào hải tặc chứ không phải vũ khí
Nếu đổi lại là Phương Minh Nguy ở trước cuộc chiến trên tinh cầu Tư Liên Đặc, thì tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này, nhưng mà hắn ngày hôm nay. đã hoàn toàn thay đôi quan điểm của mình.
Nếu gia tộc ô Bang đã không coi tính mạng của người khác ra gì, như vậy tại sao minh lại phải tôn trọng tính mạng của bọn họ?
Mỗi khi nhớ lại trong đại sảnh của lính đánh thuê, ông già tóc bạc kia, trong lòng Phương Minh Nguy lại cảm thấy nặng nể như đang bị ngàn cân đè lên vậy.
Hắn đã từng cởi mũ ra, dùng tướng mạo sẵn có cúi đầu với ông già ấy, trong giới dong binh làm như vậy là cam đoan với ông gia ấy, mình khẳng định có thể hoàn thành nhiệm vụ. nếu không từ nay về sau trong giới đánh thuê cũng sẽ không còn nhân vật như vậy nữa.
Tuy với quyền thế của Phương Minh Nguy ngày hôm nay, đã không cần quan tâm đến danh xưng một lính đánh thuê, nhưng mà đối với lời hứa của mình Phương Minh Nguy cho đến bây giờ cũng chưa từng đôi Y.
Băng hải tặc Cừu Đầu Xà có hơn ba trăm vạn người, nếu như sử dụng cơ giáp để chém giết, sợ rằng còn chưa giết được nhiều, đã bị cao thủ của đối phương chặn lại.
Cho nên mục tiêu của Phương Minh Nguy vô cùng đơn giản, sử dụng đả kích năng lượng lớn nhất không thể ngân cản kịp, khiến cho đám người này mất đi năng lực ứng biến và tài
Những siêu cấp từ quy pháo này đều là trang bị cao cấp duy nhất, mỗi khẩu đại pháo chỉ có vón vẹn hai viên đạn pháo. Phương Minh Nguy đã đưa địa điểm công kích cụ thể vào trong đó. Nhưng trong giây phút khi hắn đè nút bắn, thì trong lòng vẫn còn do dự.
Nút điều khiển chín khẩu pháo đang nằm trong tay hắn, hắn hiểu rõ ràng, chỉ cần nhấn nút một cái, kho quân giới thì sẽ không sao, nhưng trại huấn luyện và khu chiến lược sẽ lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng. Hơn nữa những người sống sót dưới làn đạn pháo này, tuyệt đối không vượt quá con số bảy.
Mỗi khi nghĩ đến sắp có trên trăm vạn tính mạng bởi vì bản thân tiện tay nhấn một cái nút. mà trở thành quy hồn dưới pháo, trong tâm của Phương Minh Nguy lại có chút không đành lòng.
“Sao thế, cần hồ trợ à?"Bao Bột ở bên cạnh cười ha hả hỏi thăm.
Phương Minh Nguy than nhẹ một tiếng, giọng nói của hắn dần dần chuyển thành lạnh như băng: “Không cần, tôi tự làm được”
Nhẹ nhàng. Phương Minh Nguy rốt cục đã nhấn nút.
Một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, chín khẩu pháo lớn bộc phát ra tiếng rống giận như lôi đình.
Đây là lần đầu tiên Phương Minh Nguy đứng gần chỗ phát pháo với khoảng cách gần như vậy. Tuy hắn có năng lực thể thuật cấp mười một. nhưng mà uy thế to lớn như vậy vẫn làm cho nội tâm hắn run lên.
Đạn pháo trong nháy mắt xẹt qua không trung, thuận lợi bắn trúng mục tiêu. Mặc dù không tận mắt nhìn thấy kết quả vụ nổ, nhưng mà chỉ cần nghĩ trong lòng cũng rõ rồi.
Phương Minh Nguy không nói hai lời, lập tức tiến lại, đem chín khẩu pháo siêu cấp vẫn còn đang nóng vào trong chiếc nhẫn thân phận.
Nếu đợi đến khi pháo làm lạnh rồi, thì tất nhiên có thể làm nhỏ lại, nhưng mà trong tình huống trước mắt thì không có thời gian chờ chúng nó làm lạnh lại.
Lông mày của Bảo Bột hơi nhướng lên, sau khi thấy được động tác của Phương Minh Nguy, trong lòng không khói cả kinh. Chín khâu pháo cao năm mét, thể tích cộng lại tuyệt đối không nhỏ. Xem ra chiếc nhẫn thân phận của Phương Minh Nguy cũng không phải hàng thường.
Nhưng mà, mặc kệ Bảo Bột suy đoán thế nào, ông cũng tuyệt đối không tường được trong chiếc nhẫn thân phận của Phương Minh Nguy, có không gian khổng lồ cỡ nào.
Gật đầu với Bảo Bột một cái, Phương Minh Nguy nói: “Đám cao thủ sắp tới, Bảo Bột. tất cả làm phiền ông"
Bảo Bột vươn tay, đem cơ giáp đỉnh cấp của mình ra, trong nháy mắt liền biến thành cơ giáp khổng lồ cao tám mét.
“Yên tâm, giao cho tôi”Khi Bảo Bột vừa dứt lời. thì ông đã tiến vào trong cơ giáp.
Phương Minh Nguy cũng lấy ra một cơ giáp đỉnh cấp tương tự, tuy khác loại với Bảo Bột, nhưng công năng thì cũng tương đương nhau. Đương nhiên, nếu dùng hệ thống vũ khí mà nói, ngoại trừ pháo nâng lượng siêu cấp ở tay phải ra, thì vũ khí còn lại của Phương Minh Nguy không cách nào so sánh với Bảo Bột cả.
Chỉ là, nếu Bảo Bột biết được uy lực của pháo năng lượng siêu cấp ấy, cho dù là dùng hết cả gia sản, ông cũng nguyện ý trao đổi.
Nhìn thấy Phương Minh Nguy nhanh nhẹn tiếng vào trong cơ giáp đỉnh cấp, hơn nữa tốc còn dùng tốc độ không kém mình trốn vào trong rùng cây cách mười cây số, trong lòng Bảo Bột tràn đầy nghi hoặc.
Người này rốt cục là đại sư tinh thần hệ, hay là đại sư thể thuật hệ đây! Nghĩ lại xem. nếu tất cả đại sư tinh thần hệ mà cũng như hắn, có thể chịu đựng áp lực của tốc độ gần ánh sáng, thì những đại sư thể thuật hệ như mình đúng là không cách nào ngãng đầu trước mặt đại sư tinh thần hệ cả.
Nhưng mà, Bảo Bột không biết rằng, sau khi Phương Minh Nguy tiến vào trong cơ giáp đỉnh cấp, chuyện đầu tiên hắn làm chính là lấy ra nội giáp hình tròn, làm một vòng bảo hộ xung quanh người.
Chính là vì có nội giáp phòng hộ này, Phương Minh Nguy mới có thể dùng năng lực thể thuật cấp mười một chịu đựng áp lực của tốc độ gần ánh sáng, nếu không thì trong khu thí luyện ở di tích, hắn căn bản là không cách nào lấy được cơ giáp đỉnh cấp này.
Phương Minh Nguy vừa điều khiển cơ giáp đi núp. thì đã nhìn thấy ánh sáng lóe lên trên không trung, tựa hồ như xuất hiện một vật gì đó, sau đó trên bầu trời truyền xuống một âm thanh cực kỳ sắc bén.
Đấy là tiếng vang do một vật thể lớn đi với tốc độ cao tạo ra, đã nói rõ lên rằng, bây giờ đã có người chạy đến đây. và còn đến trước cả âm thanh nữa.
Đó là một cơ giáp đỉnh cấp. trên người phủ rất nhiều thiết bị phụ trợ. Giờ phút này, con mắt camera trên đinh đầu cơ giáp đang nhìn chắm chắm vào Bảo Bột đứng dưới đất.
“Ông là ai. tại sao lại tấn công chúng tôi?”
Trong giọng nói của đối phương tràn ngập sự phẫn nộ, nhưng mà Phương Minh Nguy có thể nghe rõ ràng, người này rõ ràng là đang cố gắng kim chế. Hiên nhiên là đối phương cũng nhìn thấy cơ giáp đỉnh cấp của Bảo Bột, hiểu được đây là một đổi thú không kém mình cho nên không dám lỗ mãng. Nếu đôi lại là một người yếu kém hơn, đối phương tuyệt đối không dễ dàng nói chuyện như vậy.
“Tao là ai?” Bảo Bột thông qua truyền cảm khí, cười nói: “Tao là tổ tông của mày”
Dứt lời. ông điều khiển cơ giáp, xoay người bỏ chạy. Cơ giáp tạo thành một tia sáng ngắn xẹt qua trên tầng trời, hướng về khu rừng cách dó mười cây số.
“Đứng lại”
Cơ giáp thủ kia gầm lên, trong nháy mắt đã đuổi theo, nhưng hắn ta rõ ràng cũng đang giữ cảnh giới nhất định cũng không từ bỏ việc quan sát cảnh vật chung quanh. Trong này đã có thể xuất hiện một cơ giáp đỉnh cấp, thì như vậy cho dù có lại nhảy ra thêm một cái, cũng không phải là chuyện không có khả nâng
Cho nên, hắn ta vừa truy đuổi, vừa phát tín hiệu cầu cứu với hai đồng bọn của mình. Hắn có lòng tin, chỉ cần ba người cùng một chỗ, như vậy vô luận kẻ địch cường đại thế nào. cũng tuyệt đối có thể giành chiến thắng.
Tốc độ của hai cơ giáp đỉnh cấp cực nhanh, hầu như là chỉ một cái chớp mắt đã qua mười cây số, đi đến ngoài khu rừng.
Nếu để cho những cơ giáp thủ binh thường nhìn thấy tốc độ của bọn họ, nhất định sẽ mất niềm tin tiếp tục đuổi theo, bởi vì loại tốc độ này đã vượt xa cực hạn của bọn họ rồi, cho dù là chuẩn đại sư thể thuật hệ cấp mười lăm. cũng không thể nào trong nháy mắt tăng tốc lên đến trình độ này.
Thở phào một hơi thật sâu, Phương Minh Nguy lần đầu tiên nhìn thấy hai đại sư thể thuật hệ sử dụng cơ giáp để đấu với nhau. Đến lúc này, hắn mới chính thức hiểu được suy đoán của Dương Minh Minh.
Nếu có một vạn chuẩn đại sư thể thuật hệ cấp mười lăm điều khiển cơ giáp của quốc gia cấp bảy, tuyệt đối có thể đánh chết cơ giáp đỉnh cấp của một vị đại sư. Nhưng mà, vị dại sư này nếu không có lòng liều chết, mà lựa chọn phá vòng vây, như vậy thì cho dù có nhiều người hơn nữa, cũng không cách nào giữ chân lại được.
Trong vũ trụ này, có thể chống lại đại sư, cũng chỉ có nhân vật cấp đại sư ngang hàng, trừ cái này ra, thì không còn biện pháp nào khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]