Chương trước
Chương sau
Sau khi tìm được rồi một không gian chừng hai mươi thước vuông, ý định tầm bảo của Phương Minh Nguy đã phải nhạt xuống.

Xem chừng giờ phút này thời gian đã không còn sớm, cho nên hắn buông tha ý niệm tiếp tục sưu tầm trong đầu, đem giới chỉ lấy được từ Khải Lực ra.

Tọa độ của không gian cực lớn cả trăm km vuông được khắc ở trên cánh cống ánh sáng của chiếc giới chỉ này, bởi vì mất đi lượng tinh thần của Khải Lực lực áp chế, cho nên bất luận đại sư tinh thần hệ nào cũng có thể dễ dàng đạt được huyền bí trong đó.

Chính như giờ phút này, Phương Minh Nguy đem một đám lực lượng tinh thần rót vào trong cánh cửa ánh sáng, đem toàn bộ nội dung tọa độ trên đó bao lấy, sau đó chuyển qua trên cánh cửa ánh sáng ở trên giới chỉ mới của mình

Di động tọa độ không gian như vậy tuy khó khăn, nhưng mà, khi không có lực lượng tinh thần từ bên ngoài đến quấy nhiễu, chỉ sau vài phút, Phương Minh Nguy đã thuận lợi hoàn công.

Trong nháy mắt khi hoàn công, Phương Minh Nguy mới chân chính thở phào một hơi.

Di động tọa độ không gian cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy, coi như là Phương Minh Nguy giờ phút này tấn thăng làm đại sư tinh thần hệ, cũng không dám nói có trăm phần trăm nắm chắc. Nếu đang di động nửa chừng mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mất vị trí tọa độ cụ thể này, như vậy muốn lấy lại cũng đừng nghĩ tới.

Nếu thật gặp tình huống như vậy, Phương Minh Nguy sợ là ngay cả tâm đi tìm chết cũng có.

Nhưng mà, Phương Minh Nguy cũng là đã rơi vào đường cùng, mới có thể cam lòng mạo hiểm như vậy. Bởi vì tuy giới chỉ của Khải Lực cùng giới chỉ của hắn trên kiểu dáng không có gì khác nhau, nhưng mà mới cũ trong đó, vẫn vừa xem là hiểu ngay. Càng chủ yếu là, ở trên giới chỉ của Khải Lực, đã khắc tên của hắn, nếu như không cẩn thận bị người trông thấy, thì đó chính là bởi vì nhỏ mà mất lớn.

Cho nên, Phương Minh Nguy đành phải dưới tình huống để giấu diếm mọi người. Một mình tiến hành chuyền đối tọa độ không gian. May mắn là, hắn vận khí cũng không tệ đã thành công, không có gặp được chút phiền toái nào.

Đem tinh thần ý thức đưa vào trong thân phận giới chỉ. Phương Minh Nguy lập tức đi tới không gian vô cùng rộng lớn.

Tuy không cách nào xác định đẳng cấp cụ thề của không gian này, nhưng mà căn cứ p cảm giác của hương Minh Nguy, ở đây tối thiểu cũng là không gian hư vô đẳng cấp cao.

Không chỉ là bởi vì địa phương lớn nhỏ, còn có nhiệt độ, độ ầm, đều mười phần thích hợp tính mạng phát triển. Phương Minh Nguy thậm chí còn hoài nghi, coi như là loài người, cũng có thể ở trong hoàn cảnh này sinh tồn.

Đương nhiên, đây bất quá là một ý nghĩ mà thôi. Khải Lực không có đem chuyện này ra thử. Phương Minh Nguy cũng sẽ không làm chuyện ngu ngốc này. Thứ này, một mình biết là đủ rồi, nào đâu có khả năng thả cho vài người tiến vào.

Ở trong không gian dạo qua một vòng, Phương Minh Nguy hài lòng đi ra, sau đó ở trên cánh cống ánh sáng của giới chỉ dễ lại lực lượng tinh thần của chính mình.

Cỗ lực lượng tinh thần này sau khi trải qua chuyển hóa đặc thù. Sẽ ở trên cánh cồng ánh sáng hình thành tinh thần lạc ấn đặc biệt, khi không có lực lượng tinh thần giống nhau chỉ dẫn. Cái không gian này sẽ phong bế, tuyệt đối không mở ra được.

Đương nhiên, nếu là gặp các loại pháp thuật như thuật suy yếu cùng thuật ngụy trang, như vậy tinh thần lạc ấn này thật ra cũng không có tác dụng gì. Nhưng mà, theo Phương Minh Nguy biết, trên thế giới này tựa như trừ hắn ra, còn không có xuất hiện qua pháp thuật cùng loại.

Đem mọi chuyện an bài thỏa đáng xong. Phương Minh Nguy đem giới chỉ mang lên trên tay, nhìn cái giới chỉ tạo hình xưa cữ này, tự nhiên lại lộ ra một cỗ lực lượng khó hiểu, làm cho lòng người sinh ra sợ hãi.

Phương Minh Nguy hiểu rằng, từ nay về sau, mình chính là một trong đại sư của Hiệp hội tinh thần hệ. Cũng chỉ có được hiệp hội thừa nhận, mới có thể ở trong đại liên bang loài người đạt được địa vị tương ứng.

Ngắn ngủn mấy năm, hắn rời khỏi Tạp Lý Mỗ, đã lấy được thành tựu huy hoàng như thế, giờ phút này nghĩ lại, giống như là ở trong một giấc mộng vậy, làm cho người ta cảm khái ngàn vạn.

Khẽ lắc đầu, lấy lại bình tỉnh, đem giới chỉ của Khải Lực cùng với mật thìa vừa tìm được đưa vào trong thân phận giới chỉ của mình sau đó đầy cửa ra.

Lúc này đây thời gian ở trong phòng cũng hơi dài một ít, lại đã trôi qua hai ngày.

Nhưng mà, mấy người hoàng đế Nữu Man cũng biết Phương Minh Nguy đang làm gì, cho nên cũng không có tiến đến quấy rầy. Chỉ là, sau khi hắn đi ra, lập tức liền gặp được mấy người đại sư Vương Tự Cường.

Tựa như Vương Tự Cường, Dương Minh Minh cùng Nghiêm tiên sinh vốn cùng Bồn Phi Tạp quen biết vậy, mấy người bọn họ cùng một chỗ trò chuyện thật vui vè.

Nhưng mà Phương Minh Nguy linh cảm cực kỳ nhạy cảm, chỉ là nhìn vài lần, đã biết mấy người bọn họ đối với Bốn Phi Tạp mười phần tôn kính. Quan hệ giữa bọn họ thậm chí có một chút giống như quan hệ thầy trò như là mình cùng Vương Tự Cường vậy.

“Minh Nguy, con đã ra” Vương Tự Cường ánh mắt hướng về thân phận giới chỉ trên ngón tay Phương Minh Nguy quét qua hỏi: “Con đã sử dụng mật thìa sao?”

“Đệ tử đã sử dụng” Phương Minh Nguy do dự một chút nói: “Nhưng mà đệ tử trước khi sử dụng mật thìa, đã từng đi vào trong thế giới hư vô thăm dò một phen”.

Vương Tự Cường hừ nhẹ một tiếng nói: “Nhìn ngươi thời gian dài như vậy cũng chưa có đi ra, chúng ta đã sớm biết. Rõ ràng đã cho ngươi mật thìa, lại còn muốn uổng phí công phu, thật sự là..

Phương Minh Nguy cúi đầu, cười xấu hố.

Khoa Tư Mạc nói: “Cái này cũng rất bình thường, mỗi một đại sư tinh

thần hệ, khi tìm được thân phận dù là hắn sớm đã có mật thìa, cũng sẽ đi trong thế giới hư vô thăm dò một lần”.

Dương Minh Minh cười ha hả nói: “Phương đại sư, lúc này đây có tìm được thứ tốt gì hay không?”

Phương Minh Nguy ngẫm nghĩ nói: “Cũng không có thứ gì hay, chỉ là tìm được một không gian mà thôi”.

Dương Minh Minh những lời này vốn chỉ là trêu ghẹo mà thôi, không ngờ Phương Minh Nguy lại thật trả lời, hắn bật cười nói: “Không gian gì, là một thước vuông sao”.

Đối với đại sư tinh thần hệ vừa mới tẩn cấp bình thường mà nói, có không gian hư vô một thước vuông là thường thấy nhất. Cho nên hầu như tất cả mọi người cho rằng Phương Minh Nguy tìm được chính là loại không gian nhố nhất.

Khẽ lắc đầu, Phương Minh Nguy nói: “So với một thước vuông thì lớn hơn một chút”.

Đám người Dương Minh Minh khẽ giật mình không thể tưởng được Phương Minh Nguy vận khí thật không ngờ lại tốt như vậy, tùy tùy tiện tiện đến trong thế giới hư vô đi dạo một vòng, lại tìm được một không gian hơi lớn chút.

Khoa Tư Mạc mỉm cười gật đầu nói: “Phương đại sư vận khí thật tốt, bao nhiêu đại sư tinh thần hệ tìm mấy chục năm, không gian tìm được cũng chỉ là chừng một thước vuông. Không thể tưởng được ngươi lần đầu tiên tìm kiếm, đã tìm được không gian tốt rồi, thật sự là đáng mừng”.

Phương Minh Nguy tươi cười rạng rờ nói lời cảm tạ, nhưng mà trong lòng hắn lại không có bất luận đắc ý gì.

Người khác không biết, hắn lại tinh tường, bản thân mình có tiếu vương miện trợ giúp, cho nên mới có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm mấy trăm không gian. Mà ở trong nhiều không gian như vậy, chỉ sưu tầm được một không gian chỉ chừng hai mươi thước vuông mà thôi. Cái vận khí này tuy không phải xấu nhất, nhưng mà tuyệt đối không cách nào quy nạp vào trong loại tốt nhất.

Dương Minh Minh hiếu kỳ hỏi: “Phương đại sư, ngươi tìm được không gian lớn bao nhiêu”.

“Không lớn” Phương Minh Nguy thành thành thật thật nói: “Rất nhò”.

Hắn là ăn ngay nói thật, so với không gian cả trăm km vuông của mình hai mươi thước vuông hầu như là có thể không cần tính.

“Rất nhò? Là chừng ba thước vuông sao?”

“Không, lớn hơn một chút”.

Dương Minh Minh càng hiếu kỳ, tiếp tục phán đoán: “Năm thước vuông?”

Khải Lực ánh mắt lộ ra một tia hâm mộ, làm một đại sư tinh thần hệ kỳ cựu, hắn sau khi mất đi thân phận giới chỉ của mình trăm phương ngàn kế mua sắm được một không gian mật thìa năm thước vuông, sau đó mới chuyền vào thân phận giới chỉ mới.

Vì cái mật thìa năm thước vuông này, hắn phải trả giá một số lớn tiền tài, thậm chí còn càn phải huynh trưởng Khoa Tư Mạc hắn tài trợ một bộ phận.

Cho nên, khi hắn nghe được Dương Minh Minh nói, không khỏi hâm mộ thật sâu vận may của Phương Minh Nguy.

Không ngờ, Phương Minh Nguy tiếp tục lắc đầu nói: “Không, còn muốn lớn hơn một chút”.

“Còn muốn lớn hơn?” Khoa Tư Mạc kinh ngạc kêu một tiếng, ở trong phần đông đại sư tinh thần hệ, có thể có một cái không gian hư vô năm thước vuông, cũng đã thật là không tệ. Mà ngay cả chính hắn, tìm cả hai trăm năm, cũng chỉ mua được một cái mật thìa tám thước vuông mà thôi.

Đến tận đây, ngay cả hắn cũng nhịn không được trong lòng hâm mộ vận may của Phương Minh Nguy.

Dương Minh Minh kinh ngạc nhìn Phương Minh Nguy, cười nói: “Phương đại sư khá lắm, thật sự là không tệ. Chẳng lê là không gian mười thước vuông sao?”

Phương Minh Nguy gãi gãi đầu nói: “Còn muốn lớn hem một ít”.

Lúc này đây, mà ngay cả Bốn Phì Tạp đều có chút ngồi không yên, hắn nhướng đôi mắt mờ đục lên hỏi: “Phương đại sư, ngươi đến tột cùng là tìm được không gian hư vô lớn bao nhiêu?”

Phương Minh Nguy không dám chậm trễ nói: “Bốn Phỉ Tạp đại sư, cái không gian này cũng không lớn, chỉ vẹn vẹn có hai mươi thước vuông gì đó, so với không gian năm mươi thước vuông mà lão sư cho ta thì kém xa”.

Bốn Phỉ Tạp thần sắc cứng đờ, mặt đầy nếp nhăn tựa như đã có chút run run.

Đám người Vương Tự Cường ánh mắt nhìn về phía Phương Minh Nguy tràn đầy có quái, thậm chí còn có chút cảm giác đố kị ở trong đó.

Phương Minh Nguy bị bọn họ nhìn đến nổi da gà, liền hỏi: “Mọi người... Làm sao vậy?”

Vương Tự Cường hít sâu một hơi hỏi: “Minh nguy, con biết mật thìa năm mươi thước vuông của ta là từ nơi nào có không?”

“Đệ tử không biết”.

“Đây là ta vào lúc thí luyện, từ trong di tích tìm được” Vương Tự Cường cảm khái ngàn vạn nói: “Hiệp hội tinh thần hệ đã từng ra giá mười thú bảo, ta cũng không có bán đi. Giờ đây, con đã biết giá trị của nó rồi chứ”.

Phương Minh Nguy miệng MỞ càng lúc càng lớn, tựa như có thể nhét vào một cái nắm tay.

Hắn rốt cuộc hiểu rõ, thì ra những không gian ở trong thế giới hư vô kia, cũng là mặt hàng mười phần đáng giá.

Ánh mắt của hắn trong lúc vô tình nhìn về phía Khải Lực, chỉ thấy vị đại sư tinh thần hệ lão làng này bài vẻ mặt thống khố. Sờ lên giới chỉ trên tay, Phương Minh Nguy quyết định chủ ý, thứ này, vĩnh viễn không thể đưa ra ánh sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.