“Bốp”! Một trong những vị thiểu tá trê tuổi nhất đế quốc Lâm Tự Nhiên bỗng nhiên hai chân dập lại, sau đó hắn cao giọng nói: “Tướng quân, thuộc hạ không dám”.
“Không dám?” Lâm Đức Bưu dùng dùng nổi giận quát: “Ngươi vừa mới nói cái gì? Cái nào Thân vương đột phá, thành đại sư tình thần hệ?”
“Tướng quân, là Thân vương điện hạ Phương Minh Nguy”.
“Thúi lắm” Lâm Đức Bưu giận dữ nói: “Hai giờ trước, ngươi đã nói như thể nào? Phương Minh Nguy đột phá là bức tường thể thuật, kiếp nầy không có khả năng tiến triển ở tinh thần hệ” Lâm Đức Bưu giận dữ vung tay lên, may mán hắn tuy tức giận, nhưng cuối cùng không có khí giận lên đầu, cho nên lần này là hướng về phía bên kia màn hình lớn đánh tới.
Ầm một tiếng vang thật lớn, vách tường bên cạnh lập tức vờ tan ra, xuất hiện một lỗ hống lớn.
Lâm Tự Nhiên hít sâu một hơi, theo góc độ của hắn có thể đơn giản nhìn thấy lỗ hồng này, không khỏi toàn thân rét run, nếu như một quyền này là đánh vào trên người mình ■ Ễ.
Hắn nuốt nước bọt, xem ra mình đã trực tiếp đắc tội với vị lãnh đạo này.
Tiếng ồn ào không ngừng vang lên, mấy tên hộ vệ như bay đuối tới.
Lâm Đức Bưu xanh mặt, quát lớn: “Đều cút đi cho ta.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người bịt tai chạy như điên, ai cũng không dám trêu chọc vị đã ở biên giới thể thuật đại sư đang nổi giận này.
Nhưng mà, thanh âm của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968486/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.