“Thi Nại Đức, không cần phải kích động như vậy chứ” Phương Minh Nguy móc móc lỗ tai, “Đột phá thôi mà, cũng không phải trước chưa từng có sao”.
Thi Nại Đức ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt của ba vị đại sư đều đang nhìn mình không khỏi nuốt nước bọt, miễn cưỡng tĩnh táo lại hỏi: “Minh Nguy, lúc này đây cậu đột phá đến tột cùng là cái gì?”
“Đẳng cấp tinh thần”.
“Nói như vậy, cậu đã thành đại sư?”
“Đúng vậy, chúc mừng mình đi” Phương Minh Nguy cười ha hả nói.
“Được rồi, chúc... không, cậu trước để mình nhìn thấy cho kỹ rồi hãy nói” Thi Nại Đức hai chữ chúc mừng đến bên miệng lại gượng nuốt trở lại.
“Tốt, mình sẽ trở về”.
“ừm, chúng mình ở tại Vân Hải sánh chờ cậu, nhanh lên”.
Sau khi ngắt thông tin, Thi Nại Đức ngẳng đầu, khóe miệng có chút có rúm lại nói: “Lão sư, Minh Nguy vừa rồi gọi điện báo, hắn nói đã đột phá bức tường tinh thần hệ cấp mười lăm, trở thành chân chính”.
Vương Tự Cường há to miệng, không nói gì, Dương Minh Minh khóe mắt giật giật, không lời nào để nói, Nghiêm tiên sinh bất động như núi, tinh táo như lúc ban đầu.
“Hắn thật đột phá?” Khắc Lỵ Tư hưng phấn hỏi.
“Đúng vậy” Thi Nại Đức hơi sững sờ, vội vàng bổ sung nói: “Đây là chính miệng hắn nói, có lẽ không sai”.
Vương Tự Cường đột nhiên vung tay lên nói: “Các ngươi cùng đi, đem hắn đưa đến đây”.
Đám người Thi Nại Đức không dám nói nhảm, cùng Hoa Già Hoành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968482/quyen-6-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.