Bây giờ, cho dù ngu cũng biết chuyện có biến. Khoa Tư Mạc và Khải Lực không hẹn mà cũng nhẹ nhàng vươn tay gắn một cái gì đó lên. Phương Minh Nguy lập tức nhận ra cái thứ nhỏ nhắn đáng yêu này, nhất định là máy phiên dịch thông dụng trong vũ trụ.
Hắn không nhịn được sự xúc động trong nội tâm, hai tử tước đại nhân này cũng thật là có mặt mũi, rõ ràng là có thứ này, mà còn phải tìm thêm, một người phiên dịch.
Nhưng mà hắn quả thật đã đổ oan cho hai vị tử tước của Khái Duyệt đế quốc rồi.
Mỗi một quốc gia, mỗi một dân tộc đều có ham mê và thói quen cho riêng minh.
Trong Khải Duyệt đế quốc có một số gia tộc cổ truyền thừa, quả thật không quen lui tới với các nền văn minh cấp thấp. Nếu như không phải ở đây tồn tại quái vật hình cầu hiếm thấy, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không đến đây.
Đồng dạng, nếu không phải gặp Phương Minh Nguy đã lĩnh ngộ được đạo lý chung cực của tinh thần hệ, thì bọn họ tuyệt đối cũng không sử dụng máy phiên dịch.
“Gia Văn, bọn họ vừa rồi nói cái gì?” Khoa Tư Mạc lạnh nhạt hỏi.
Gia Văn rùng mình một cái, nhưng mà hai người Khoa Tư Mạc đã đeo máy phiên dịch lên, như vậy đã nói rõ bọn họ không còn tin mình phiên dịch nữa, hẳn ủ rũ nói: “Từ tước đại nhân, Phương thiếu tá nói, hắn năm nay chỉ mới vỏn vẹn hai mươi ba tuổi”
“Hai mươi... ba?”
Tuy Khoa Tư Mạc và Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968432/quyen-5-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.