“Trần đội trưởng, tôi xin được tham gia chiến đấu” Phương Minh Nguy dõng dạc nói.
“Không được” Trần Bang lập tức từ chối ngay mà không cần suy nghĩ, có lẽ là nghĩ lại cách nói chuyện không tốt, cho nên lại nói: “Tôi có thể đem yêu cầu của cậu báo cáo cho tướng quân, về phần ngài ấy có đồng ý hay không, thì không phải chuyện của tôi”
Phương Minh Nguy cười khổ sờ sờ mũi, thầm nghĩ nếu như Trần Húc Đào mà cho phép, cái ấy mới là quỷ.
“Trần đội trưởng, ngài hiểu lầm ý của tôi rồi”
“Cái gì?”
“Tôi không phải là muốn đích thân tham gia chiến đấu, mà chỉ là cũng muốn giống những chiến hạm kia, điều khiên chỉ huy” Phương Minh Nguy nghĩ cười nói: “Ngài nghĩ lại đi, tôi có hai chiến hạm cấp Thắng Lợi! Có thể phái ra một con thuyền, chẳng những là trợ giúp một phần, hơn nữa cũng rất an toàn”
Trần Bang suy nghĩ một chút, vẫn lắc đầu nói: “Không được, nếu để cho cậu điều khiển chiến hạm, như vậy thì vị trí của cậu sẽ gần chiến trường, chỉ sợ là tướng quân không đồng
ý»
Phương Minh Nguy vội vàng lắc đầu, nói: “Không, tôi căn bản là không đến gần chiến trường, chỉ cần đi theo hạm đội thứ nhất là có thể”
“Cái gì?” Trong mắt Trần Bang tràn đầy nghi hoặc, hỏi:” Phương thiếu tá, cậu nói là, cậu có thể tiến hành điều khiển chiến hạm trực tiếp đối chiến sao?”
“Đương nhiên”
Trần Bang lắp bắp môi, lầm bẩm: “Không, không có khả năng, khoảng cách xa như vậy, không ai có thể điều khiên được”
“Trên đời này, cũng không có chuyện gì là tuyệt đối cả, nếu như ngài không tin, thì có thể thừ” Phương Minh Nguy cười tủm tìm nói.
Sắc mặt của Trần Bang trở nên có quái, nhìn Phương Minh Nguy, sau đó nghĩ đến hai chiến hạm cấp Thẳng Lợi khổng lồ, lập tức không phán đối nữa: “ Được rỗi, tôi đi báo cáo với tướng quân, nhưng cậu nhất định phải cam đoan, không được đích thân đi mạo hiểm”
“Ngài yên tâm, tôi rất sợ chết, còn muốn trường sinh bất lão”
Thân ảnh của Trần Bang biến mất trên màn hình qua nửa ngày, màn hình lại phát sáng một lần nữa, nhưng lần này lại là hình ảnh của Trần Húc Đào tướng quân.
“Phương thiếu tá, cậu thật sự có thể điều khiển phi thuyền ở khoảng cách xa sao?”
“Vâng, tướng quân, tôi cam đoan” Phương Minh Nguy vươn tay, làm ra vẻ thề.
“Được rồi, ở chỗ chúng tôi có một kế hoạch tấn công, vừa đúng lúc thiểu chiến hạm cường lực, nếu như cậu có thể điều khiển chiến hạ, như vậy thì tốt quá” Trần Húc Đào nói xong, lập tức có một tập tin kế hoạch kỹ càng được truyền đến.
Phương Minh Nguy nhìn sơ qua, nói: “Tướng quân các hạ, nếu như dẫn đám quái thú này đến gần, chỉ sợ là tinh cần Ngài Mạc Nhĩ sẽ chịu công kích”
“Không sao cả, nhân viên trên tinh cầu đã làm xong công tác bí mật rồi. Bọn nó không làm chết ai được đâu” Trần Húc Đào lạnh nhạt nói: “Hơn nữa, vì tiêu diệt đám đông quái vật, tồn thất một chút là đương nhiên”
Phương Minh Nguy nghe ông ta nói vậy, nghĩ đến vẻ lạnh lùng của Trần Bang khi nói về bốn trăm vạn người chết, không khỏi im lặng. Có lẽ, mình không thích hợp làm một quân nhân.
“Tốt, tôi sẽ chấp hành kế hoạch nghiêm khắc” Phương Minh Nguy cam đoan: “Ngài cứ yên tâm, nhưng mà tôi hy vọng có thể tự do trên chiến trường ’
Trầm ngâm một chút, Trần Húc Đào nói: “Được rồi, chỉ cần cậu cam đoan, bản thân ở trong hạm đội thứ nhất, tôi có thể đáp ứng”
“Cảm ơn”
Hình ảnh trên màn hình lớn biến mất, kích động của Phương Minh Nguy cũng biến mất trong nháy mắt, hắn nhắm hai mắt lại, miệng thì thào tự nói. Sau một hồi lâu, hắn bỗng nhiên mở mắt ra, trong mắt bắn ra tia sáng chói lọi.
“It’s Shoh time!!!”
Sau một khắc, một chiến hạm cấp Thẳng Lợi đã rời khỏi hạm đội thứ nhất, hướng về bầy quái thú.
Trong kế hoạch của Trần Húc Đào, sẽ dụ đám quái thú này đền tầng phòng vệ trên tinh cầu Ngải Mạc Nhĩ. Do đó lợi dụng biện pháp phòng ngự trên tinh cầu để gây thương tồn lớn nhất cho bầy quái thú. Làm như vậy có một nhược điểm là, những con quái thú bắn xa trong bầy có thể sử dụng các hình thức tấn công từ xa như dùng thiên thạch để tấn công tinh cầu.
Tuy phần lớn mọi người đã trốn rồi, nhưng ít nhiều gì cũng có tổn thất.
Nhưng mà, vì tận lực tiêu diệt quái thú, đám người Trần Húc Đào vẫn lựa chọn phương án này. Bởi vì một khi quái thú chia năm xẻ bảy mà chạy, thì như vậy, quân đội liên minh hai nước không cách nào ngăn chặn.
Đương nhiên, trước khi bọn quái thú đến tinh cầu, nhất định phái gây chút phiền toái cho chút, nếu như trên đường đi có thể làm suy yếu một phần thực lực của chúng, đó là kết quả tốt nhất.
Phụ trách ngăn chặn và quấy nhiễu giữa đường, chính là nhóm tinh nhuệ nhất của quân đội hai nước, phần lớn đều là chiến hạm cấp Thanh Tùng của Nữu Man đế quốc và chiến
hạm cấp Kha Nhĩ Đặc của Tư Danh Tạp Lí liên minh hợp lại.
So với chiến hạm cấp Thanh Tùng, chiến hạm Kha Đặc Nhĩ có thể tích nhỏ hơn, ngay cả năng lực phòng ngự cũng kém hơn một chút, nhưng về phương diện linh hoạt, thì Kha Đặc Nhĩ lại có ưu thế hơn hẳn. Đặc biệt là trong nhiệm vụ quấy nhiễu này, sử dụng chiến hạm cấp Kha Đặc Nhĩ tương đối hiệu quả.
Cho nên khi Phương Minh Nguy ra lệnh cho linh hồn Ngải Phật Sâm, cho nó tiến hành công kích quấy nhiễu bầy quái thú, thì chiến hạm Kha Đặc Nhĩ đã xuất động trước.
Những con quái thú bay ra trong sương trắng đều có thân thể khổng lồ, dám đến trăm mét, ngàn mét, thậm chí là có mấy con còn khổng lồ đến mấy ngàn mét.
Nếu lấy thể trạng ra mà so, thì ngoại trừ chiến hạm cấp Thẳng Lợi ra, thì tất cả chiến hạm còn lại đều không thể chiếm ưu thế.
Nhưng mà, binh lính hai nước đều là những tay lão luyện, tất nhiên là không ngốc đến mức dùng chiến hạm trực tiếp va chạm với lũ quái thú, luôn giữa khoáng cách với chúng, dùng pháo chủ không ngừng oanh kích, thinh thoảng tiêu diệt được một vài con.
Những con quái thú kia cũng không cam lòng yếu thế, những con quái thú nằm ngoài đều là loại da trâu mai rùa, mặc dù trúng vài phát pháo, cũng không lập tức mất mạng. Mà những con nằm trong vòng vây ở giữa, thì mới là loại nguy hiểm nhất. Chúng nó biết đánh xa, phun ra thiên thạch và lừa nóng.
Tốc độ của lửa nóng này cực nhanh, không dưới pháo năng lượng của chiến hạm, một khi tạo thành liền có quy mô nhất định nếu không laser phòng ngự Thúc Trận Liệt, thì chiến hạm bình thường căn bán là không cách nào ngăn càn.
Cho nên, khi đánh gục quái vật, liên minh con người cũng bắt đầu bị tổn thất.
Mỗi một chiến hạm bị hủy diệt, đều có vô số người chết, tuy rằng thành viên của quốc gia cấp năm đều có trang bị phao cứu sinh cho dù lọt ra ngoài vũ trụ, cũng có thể sinh tồn một thời gian ngắn.
Nhưng vấn đề là, địa điểm của những chiến hạm ấy, đều nằm trong phạm vi công kích của quái thú, một khi chiến hạm bị phá hủy, người chạy ra ngoài rất khó được cứu, trên cơ bán đều chết thảm trong nhiệt độ cực cao của lửa nóng.
Phương Minh Nguy đóng chặt môi lại, bắt đầu thu thập linh hồn, mặc dù trong lòng hắn vẫn không đành lòng, nhưng mà hẳn cũng hiểu, đây là chiến tranh, muốn không chết người, thì căn bán là không có khả năng, biện pháp tốt nhất chính là tận lực tiêu diệt quái vật, như vậy mới không để cho những binh lính chịu chết.
Nhưng mà, trải qua một thời gian chiến đấu, Phương Minh Nguy đã cực kỳ khâm phục tố chất của binh lính hai nước. Trong bọn họ, mỗi người đều có thực lực vượt qua cấp bảy, nói cách khả, chỉ cần là người đã chết, nhất định sẽ sinh ra linh hồn, trong mấy tiếng ngắn ngủi, trong đầu hắn lại tăng lên thêm năm vạn linh hồn.
Đương nhiên, năm vạn người chết cũng được trả một cái giá lớn, mấy trăm con quái thú trong vòng ngăn chạy chịu đả kích hủy diệt kia, toàn bộ đều chết hết.
Phương Minh Nguy khẽ cười khổ một tiếng, thì ra, bãi chiến trường, mới là nơi thu thập linh hồn tốt nhất!
Khóe mắt nhìn lại, chiến hạm cấp Thẳng Lợi do Ngải Phật Sâm điều khiển dần dần đến chiến trường.
Con quái vật khổng lồ to gần ba mươi cây số này đương nhiên là sẽ tạo ra cảm giác áp bách, một khi nhìn thấy chiến hạm này, ngay cả tốc độ bay của bầy quái thú cũng phải chậm lại.
Hơn mười con quái thú khổng lồ trong đám quái thú đi ra, nhìn bộ dạng của chúng nó, tựa hồ như nhận định chiến hạm cấp Thắng Lợi là đối thủ của chúng.
Chỉ có điều, dưới sự chỉ huy của Phương Minh Nguy, Ngải Phật Sâm cũng không đối đầu với chúng, mà rút lui về sau.
Trong mười con quái thú này, cho dù là con nhỏ nhất cũng to hơn ba ngàn mét, tương đương với chiều dài của một chiến hạm cấp Thanh Tùng, con to nhất, cũng khoảng tám ngàn
Tuy so với chiến hạm cấp Thắng Lợi thì còn nhỏ hơn nhiều, nhưng mà mười con cộng lại làm cho người ta có cảm giác, tựa hồ như còn đáng sợ hơn chiến hạm cấp Thắng Lợi.
Chiến hạm cấp Thắng Lợi tựa hồ như sợ hãi sự cường thế của đối phương, bắt đầu rút lui về sau, tại đó, là một khu vực trống rỗng, không có bất kỳ chướng ngại nào, càng không có bất kỳ mai phục nào.
Hơn mười con quái thú này tựa hồ cũng nhìn ra được, liền không hẹn mà cùng vọt đến. Một chạy, một đuôi, rất nhanh, hai bên đã thoát khỏi đội hình.
Bỗng nhiên, chiến hạm cấp Thắng Lợi thả chậm tốc độ lại, hình thể của nó đột nhiên biến hóa, tám cửa chính từ trên xuống dưới bắt đầu mờ ra, dùng tốc độ của thể nhìn bằng mắt thường, biến thảnh tám cảng vũ trụ to lớn. Sau đó, từ trong tám cảng vũ trụ này không ngừng lao ra những chiến hạm cấp Thanh Tùng.
Trên chiến trường tựa hồ như dừng lại trong nháy mắt, giống như là chưa từng nhìn thấy kỳ quan này vậy.
Tuy nói chiến hạm cấp Thẳng Lợi có thân dài gấp mười lần chiến hạm cấp Thanh Tùng, thể tích của chiến hạm còn lớn hơn gấp trăm lần.
Nhưng mà, giờ phút này, những chiến hạm cấp Thanh Tùng bay ra từ trong chiến hạm cấp Thắng Lợi, không phải chỉ là một trăm chiến, mà là đến hai ngàn chiến, khiến cho người ta líu lưỡi.
Nhìn chiến hạm cấp Thắng Lợi khổng lồ kia, trong lòng tất cả đều có cùng một nghi vấn.
Hai ngàn chiến hạm cấp Thanh Tùng này rốt cục là từ đâu mà xuất hiện?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]