“Hắn thế nào mà làm được?” Trên khuôn mặt bình tình như nước của Hoa Nhược Sơn rốt cuộc đã lộ ra vẻ mặt.
Hoa Già Hoành nhún vai, tiêu sái nói: “Không biết?”.
Hoa Nhược Sơn quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt đương nhiên của đứa con cùng Hiệp Bá Bảo, không khỏi mà hỏi thăm: “Các người không biết là không thể tưởng tượng nổi sao?”
Hai người kia nhìn nhau cười, trăm miệng một lời nói: “Ở cùng Phương Minh Nguy thời gian dài một chút, ngài sẽ quen thôi”
“Quen thôi?” Hoa Nhược Sơn sắc mặt cổ quái nói thầm: “Loại chuyện này cũng có thể thành thói quen sao?”
Xác thực, nền văn minh chênh lệch cũng không phải đơn giản là chuyện một cộng một bằng hai như vậy.
Phá huy một thủ vệ giả là được một trăm điểm, nhưng mà từ khi cơ giáp đại chiến tổ chức đến nay, dám ở trên người thủ vệ giả lấy điểm, dùng một bàn tay cũng có thể đếm được. Mà có thể đem tất cả thủ vệ giả toàn diệt, Phương Minh Nguy càng là đệ nhất nhân từ trước tới nay.
Một trăm điểm, đây chính là tương đương với đánh bại một trăm đối thủ. Nhưng coi như là có sự hấp dẫn bằng trời này, còn không có bao nhiêu người dám đem chủ ý đánh tới trên đầu bọn họ.
Cũng không phải những người này khiêm nhượng, mà là bởi vì bọn họ đối với thủ vệ giả tràn đầy kiêng kị.
Thủ vệ giả dù sao cũng là cơ giáp quốc giá nền văn minh cấp ba, ở trên chiến trường uy lực mà nói, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968284/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.