Nhân loại, tuy quảng cáo rùm beng là dân tộc trí tuệ văn minh. Nhưng chỉ cần là người bên trong đều biết là không công bằng, mà người so với người, cũng đồng dạng không công bằng như vậy.
Ví dụ như giờ phút này, chủ nhân ID đối chiến với Phương Minh Nguy, đã há mồm trợn mắt nhìn quân đoàn cơ giáp khắp đồi núi, hắn ta thậm chí là quên ra tay luôn.
Quả thật-, khi tiếng chuông thi đấu vừa vang lên, lập tức có một ngàn cơ giáp xuất hiện trước mắt, vô luận là lý tưởng hào hùng của hắn đang sôi sục ra sao, thì cũng bị một chậu nước lạnh dập tắt trong nháy mắt.
Ác mộng, cái này nhất định là ác mộng.
Vô luận là ai, khi nhìn thấy cảnh tượng này, thỉ cảm giác đầu tiên chính là tưởng mình đang nằm ác mộng. Nhưng ác mộng thì có kết thúc, nhưng sự thật lại không thay đổi theo ý chí của hắn.
Thế là, giây phút khi hắn tiếp nhận sự thật, cảm giác đầu tiên chính là không công bằng, tuyệt đối không công bằng.
Người ta đều là một chọi một, còn mình? Mình là một chọi một ngàn.
Nếu như trong tình huống tiêu chuẩn cơ giáp không kém nhau nhiều, một người cho dù có lợi hại, cũng không thể nào chống lại kẻ địch đông gấp trăm lần, cho dù đổi Cơ Nặc lên đây, cũng sẽ giống như vậy thôi. Hơn nữa, càng làm cho người ta bi phẫn muốn chết chính là, Phương Minh Nguy điều khiển không phải là một trăm cơ giáp, mà là cả một ngàn, một ngàn con quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968247/quyen-4-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.