Nếu Đại Vệ không chết, tất nhiên là không dẫn đến rối loạn gì rồi. Ông ta giải thích hai câu, những cảnh vệ bảo tiêu ở đây ngoại trừ tự nhận là xui xẻo ra, thì cũng chẳng thể nói được gì khác.
Đột nhiên, một thân ảnh yểu điệu chui ra từ trong đám người, hai mắt của Lương Tuấn Vĩ liền sáng lên, hai người đi đến cùng một chỗ, rõ ràng có trăm ngàn lời nói, nhưng một chữ cũng không nói nên lời.
“Tâm Nghi, theo ta trở về” Một người trung niên thần sắc nghiêm nghị bước ra, kéo tay Ngô Tâm Nghi, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Lương Tuấn Vĩ, ánh mắt không giận mà uy sắc như hai thanh kiếm.
“Chờ một chút” Phương Minh Nguy cười tủm tỉm tiến lại, nói: “Ngô Tâm Nghi là bạn học của tôi, dựa vào cái gì mà phải theo ông?”
Người nọ giận dữ, thân phận của người này trên tinh cầu Tạp Lí Mỗi coi như cũng cực kỳ tôn quý, cho dù là Hứa Minh Duệ cũng không dám nói chuyện như vậy. Giờ phút này trong mắt phát ra một tia tức giận, đây là khí thế mà một người nắm quyền to chức trọng trải qua năm dài tháng rộng, tự nhiên bồi dường mà thành
Chỉ là, khí thế của người này tuy không tồi, nhưng so với nhân vật như Vương Tự Cường, Hoa Danh Đường thì, Phương Minh Nguy chỉ cần liếc qua một cái, liền chẳng thèm để trong lòng luôn.
Ngưng tụ lực lượng tinh thần lại, hai mắt của Phương Minh Nguy liền bắn ra tia sáng, theo người khác thấy thì tròng mắt của Phương Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968240/quyen-4-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.