"Tôi đề nghị chúng ta cử dứt khoát đi qua đi." Phương Minh Nguy đề xuất.
"Không được, đối diện điểm nhảy vẫn chưa biết có tình huống gì, chúng ta không thể mạo hiểm được." Cơ Nặc cao giọng phản đối.
"Cơ Nặc, anh quên rồi à, chúng ta đang bị người ta truy sát, anh chắc không hi vọng chúng ta sẽ vĩnh viền ở trong cái bãi thiên thạch đáng chết này chứ."
"Chúng ta có thể lợi dụng hoàn cảnh của nơi này để bứt khỏi chúng."
"Hiện tại đã bứt được rồi, nhưng chúng ta một khi đi ra sẽ có khả năng lại bị phát hiện."
"Loại khả năng đó không lớn."
"Quả thực là không lớn, nhưng nếu vừa hay gặp phải chiến hạm được phía địch thì sao?" Phương Minh Nguy nói: "Lúc đó tôi không còn tinh lực để đi xuyên qua bãi thiên thạch này nữa đâu, hơn nữa năng lượng còn lại của phi thuyền cũng không đủ để chúng ta không ngừng tiêu hao. Tới lúc đó, chúng ta trừ đầu hàng ra thì không còn lựa chọn nào khác đâu."
Mọi người đồng loạt trầm mặc, bọn họ đều biết Phương Minh Nguy nói sự thực, tuy đối phương chỉ có hơn mười chiếc phi thuyền, không thể Bảo vây cả phiến tinh vực này, cho nên xác suất bị phát hiện không lớn. Nhưng nếu thật sự là vận khí quá tồi, chẳng may bị đối phương phát hiện, vậy thì bọn họ thật sự là dữ nhiều lành ít rồi.
"Minh Nguy, ý của bạn là?" Thi Nại Đức hỏi.
"Phái máy thăm dò không người lái tới đối diện điểm nhảy xem tình hình nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968179/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.