Mấy người ở trong biệt thự dùng cơm tối, Phương Minh Nguy hỏi:
"sếp, bao giờ thì rời khỏi đây?"
Lúc hắn nói chữ đây, đặc biệt nhấn mạnh, Béo lập tức hiểu ra, cái mà
hắn ám chỉ không phải là ngôi biệt thự này mà là tinh cầu A Bố Lai Nhĩ.
"Cậu yên tâm, chúng ta rất nhanh sẽ có thể ra ngoài." Béo an ủi: "Chỉ
cần chúng ta có thể đắc thủ, vậy người ủy thác chúng ta tới đây sẽ cấp viện
trợ để chúng ta rời khỏi đây."
"Là ai ủy thác?" Cơ Nặc hỏi: "Tôi thấy thế lực ở nơi này rất lớn, đã như
vậy, cớ gì phải làm việc thừa thãi như tìm lính đánh thuê đoàn gì đó, bọn
họ vì sao không trực tiếp động thủ?"
Béo do dự một lát, nói: "Chủ thuê lần này của chúng ta là một nhân vật
hết sức quan trọng trong đế quốc cấp năm Nữu Mạn, còn vì sao họ không
tự động thủ thì không phải là hạng tiểu tốt như chúng ta có thể hiểu được."
Phương Minh Nguy và Cơ Nặc, Thi Nại Đức rùng mình sợ hãi, không
ngờ đứng sau chuyện này vẫn có bóng dáng của đế quốc Nữu Mạn.
Trong vũ trụ rộng lớn vô biên, quốc gia đẳng cấp cao nhất mà liên
minh địa cầu có thể tiếp xúc là đế quốc cấp bảy Khải Duyệt.
Nhưng đó chỉ là tiếp xúc trên danh nghĩa mà thôi, bởi vì muốn phá
cách để thăng đẳng cấp quốc gia, vậy thì phải do quốc gia từ cấp bảy trở
lên mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968165/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.