"Mệt quá!"
"Mệt à? Mình xoa bóp cho cậu nhé."
"Ối trời, cậu muốn giết người à, thôi đi, thôi đi." Phương Minh Nguy
gạt cái tay to của Thi Nại Đức xuống, hắn lúc này tha thiết hoài niệm đôi
bàn tay mềm mại không xương nhưng lại rắn chắc có lực của Hạ Linh
Lung, vào lúc này, nếu như cô ta ở bên cạnh, chắc chắn là mình sẽ dễ chịu
hơn nhiều.
"Minh Nguy, cậu đang nghĩ gì vậy? Sao vẻ mặt dâm đãng thế?"
Phương Minh Nguy chột dạ, lập tức nói: "Minh đang nghĩ tới quyền
thuật vừa rồi."
"Thật ư? Nhưng mình sao lại cảm thấy cậu đang nghĩ tới gái nhỉ?"
" Đó là bởi vì cậu tâm thuật bất chính, suy nghĩ vớ vẩn?"
"Không thể nào, bằng vào kinh nghiệm từ năm mười sáu tuổi đã bắt
đầu chơi gái của mình "
"Kinh nghiệm của cậu không thể nào áp dụng lên tất cả mọi người
được." Phương Minh Nguy nghiêm mặt nói: "Cậu biết vì sao năng lực thể
thuật của cậu đạt tới cấp sáu sớm hơn mình, nhưng về phương diện vận
dụng thì lại kém xa mình không?"
"Không biết, cậu dậy mình đi."
Phương Minh Nguy mặt đầy chính khí nói: "Nguyên nhân cụ thể chỉ có
một, đó chính là mình lúc nào cũng đều suy nghĩ xem làm thế nào để đề
cao năng lực của mình, còn cậu thì lúc nào cũng nghĩ tới gái. Cho dù là
nghĩ đến gái cũng được, nhưng lại còn muốn hoài nghi cả mình, đó chính
là tội không thể tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968160/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.