Chương trước
Chương sau
Chậm rãi, Phương Minh Nguy dần dần thanh tỉnh lại.

Giống như là từ tầng sâu đáy nước nổi lên vậy, ý thức cũng đã từng chút một trở về trong thân thể.

Trong trí nhớ của hắn, tựa như mình bởi vì chạy vòng quá nhiều mà hôn mê đi sau đó chuyện gì xảy ra, cũng không biết.

Vừa nghĩ tới chạy vòng, trong lòng của hắn chính là một hồi cười khổ. Vốn dùng lực lượng của hắn đã sớm duy trì không được, thậm chí đã còn quyết định đầu hàng giấc ngủ.

Nhưng, khiến cho hắn không thể tưởng được là, linh hồn Ai Khắc lại trong phút chốc này mượn nhờ lực lượng tinh thần của mình phát huy thêm vào động lực. Trong khoảng khắc đó, hắn phảng phất hóa thân thành vị lính đánh thuê Ai Khắc tiên sinh không có thiên phú xuất chúng lại bằng vào cố gắng bản thân mà đạt đến tình trạng siêu việt người thường kia.

Cho nên, hắn có thể vào trạng thái tiếp cận cực hạn hạ tiếp tục chạy vòng, hơn nửa sống qua đoạn thời gian gian khổ cực hạn này. Nhưng có thể nói, nếu như không có linh hồn Ai Khắc trợ lực, như vậy hắn đã sớm ngã xuống, căn bản cũng không có bất luận khả năng duy trì liên tục. Nhưng mà, khi hắn thật từ cực hạn mà vượt qua được, lại phát giác loại cực độ khoái cảm này một ít cũng không kém hơn hấp thu tiêu hóa lực lượng tinh thần của người khác.

Loại khoái cảm mãnh liệt tràn ngập tại cả người làm cho người ta cảm thấy đặc biệt an tâm, thậm chí còn khi hắn sử dụng hết mỗi một giọt lực lượng trong thân thể, hơn nửa sau khi lâm vào hôn mê, như trước có thể cảm nhận được loại cảm giác dị thường sung mãn này.

Chậm rãi, tiếng nước chảy rất nhỏ truyền vào trong tai, Phương Minh Nguy miễn cưỡng mở hai mắt ra.

Bỗng nhiên cả kinh. Hắn đột nhiên phát hiện, mình thì ra là nằm ở trong một cái thùng gỗ to, hơn nửa trong thùng gỗ rót đầy một loại chất lỏng màu đen, thân hình mình đang ngâm trong đó.

Phương Minh Nguy cũng không có kinh hoàng thất thố, dù sao, có Vương Tự Cường ở đây, nếu để cho người ta hại được mình, mới gọi là chuyện cười trong thiên hạ.

Cẩn thận quan sát một hồi, cái thùng gỗ lớn này hiển nhiên đã trải qua đặc chế. Bên trong vài cái vòng gỗ đem thân thể của mình cố định lại, cho nên cũng không có nguy hiểm chết đuối.

Có chút run rẩy thân thể, lập tức phát hiện chỗ cơ quan, sau đó uốn éo mở chốt.

'‘Người đã tỉnh. Đứng dậy tắm rửa rồi ăn cơm đi”.

Một cái khăn lông trắng lớn ném tới. Phương Minh Nguy xem xét, thì ra là Vương Cương.

Tuân theo phân phó của hắn, Phương Minh Nguy vội vàng tắm rửa một phen, mặc vào một bộ quần áo thể thao đã sớm được chuẩn bị, vuốt cái bụng trống rỗng Phương Minh Nguy hỏi: “Vương sư huynh, trong thùng gỗ là vật gì?”

“Đó là nước thuốc lão sư cố ý chuẩn bị cho đệ. Đối với khôi phục thể lực có hiệu quả thần kỳ” Vương Cương cất lời giải thích: “Đem tất cả lực lượng thân thể đều tiêu hao sạch sẽ sau lại đến ngâm. Sẽ có được chỗ tốt không tưởng. Chẳng những có thể rất nhanh chóng khôi phục mệt nhọc, thậm chí ngay cả tiềm năng cũng có thể kích phát ra”.

“Thật không?” Phương Minh Nguy bước chân dừng lại, xoay người rời đi.

Vương Cương khẽ giật mình liền vội vàng kéo lại hỏi: “Người không đi ăn cơm, muốn làm gì?”

“Thứ tốt như vậy, không nên lãng phí, ta tới tắm lần nữa, phiền toái sư huynh tùy tiện giúp ta đem chút ít đồ ăn đến đây”.

Vương Lôi dở khóc dở cười nói: “Hồ đồ, thứ dược hiệu này chỉ có khi đệ hôn mê mới có thể sinh ra, một khi tỉnh lại, tác dụng sẽ không lớn. Tiểu sư đệ người đã ngâm suốt mười hai giờ, nhắm chừng tất cả dược hiệu bên trong sớm đã bị đệ hấp thu hết”.

Phương Minh Nguy trong lòng cả kinh hỏi: “Ta đã ngủ mê mười hai giờ?”

“Đúng vậy, đệ toàn thân thoát lực, có thể sau mười hai giờ tỉnh lại, đã là không tệ”.

Phương Minh Nguy thử nhảy lên, lại phát giác thể lực mình sung mãn ngoài ý muốn, phảng phất lại chạy một vạn vòng cũng không có vấn đề gì.

Vương Cương nhìn cử động của hắn, lắc đầu cười nói :“Không cần thử, người cho rằng những thuốc kia là cho không sao. Mười hai giờ, đủ để cho đệ hoàn toàn khôi phục, lại còn tăng thêm chỗ có ích không ít”.

Hơi chút hoạt động thân thể, Phương Minh Nguy mỉm cười gật đầu hỏi: “Sư huynh nói không sai, chúng ta kế tiếp làm cái gì? Còn muốn chạy nửa sao?”

“Không cần chạy, đệ đi ăn cơm đi” Vương Cương nghiêm mặt nói: “Kế tiếp, ta cũng muốn toàn lực ứng phó, nhìn xem có thể giúp đệ trong ba tháng đột phá một bậc hay không”.

Phương Minh Nguy lảo đảo một cái, thiếu chút nửa ngã sấp xuống: “Vương sư huynh, huynh đừng nói đùa chứ, nếu như năng lực thể thuật thật có thể đột phá dễ dàng như vậy mà nói, như vậy mỗi người đều biến thành cao thủ”.

Vương Cương nhướng mày, không vui nói: “Đệ sao có thể bi quan như thế?”

“Bởi vì tiểu đệ ta rất hiểu biết về bản thân” Phương Minh Nguy bất đắc dĩ cất lời giải thích: “Đệ vào mấy tháng trước mới từ năng lực thể thuật cấp hai đề cao đến cấp ba tiêu chuấn coi như là dù cố gắng thế nào, nếu không có thời gian vài năm, cũng đừng mơ tưởng đề cao”.

Vương Cương cười thần bí nói: “Nếu như là tại dưới tình huống bình thường có lẽ là như thế. Nhưng hiện tại thì khác. Đừng quên nước thuốc mà đệ vừa rồi ngâm chứ’’.

Phượng Minh Nguy hai mắt sáng ngời, lập tức nhớ tới một sự kiện. Dựa theo tình hình chung giống như loại trình độ thoát lực của mình không có thời gian một tháng điều dưỡng, căn bản là không thể khôi phục được. Nhưng mà dưới sự ngâm nước thuốc, lại trong mười hai giờ nguyên khí hồi phục, lại còn có chỗ đề cao.

Nếu có thứ trợ giúp này, như vậy mình có lẽ thật có thể sáng tạo kỳ tích, “Sư huynh, những nước thuốc kia là vật gì vậy?”

“Không biết” Vương Cương sảng khoái lắc đầu nói: “Đây là lão sư đích thân phối phương thuốc, cụ thể là cái gì, chúng ta cũng không biết, nhưng mà có thể khẳng định là, những thuốc này không phải người bình thường có thể sử dụng”.

“ổ, chúng nó rất quý sao?”

“Không chỉ là quý, nghe nói có chút dược liệu phi thường thưa thớt, nếu như không phải lão sư có mặt mũi bằng trời cho dù có tiền cũng mua không được” Phương Minh Nguy nghe xong lập tức trong lòng đại động nếu là mình có thể nắm giữ phương thuốc này, sau này mỗi ngày ngâm, như vậy đừng nói là cấp năm, coi như là năng lực thể thuật cấp mười chỉ sợ cũng có thể đột phá.

Vương Cương cũng không có nhìn ra tâm tư của hắn, mà là vừa đi vừa nói: “Thuốc này tuy thần kỳ, nhưng đáng tiếc là đối với năng lực thể thuật dưới cấp mười một thì có hiệu quá, một khi năng lực thể thuật vượt qua cấp mười, như vậy những thuốc này chỉ vẹn vẹn có tác dụng khôi phục mệt nhọc mà không cách nào kích phát tiềm năng”.

Phương Minh Nguy bước chân dừng lại, trong lòng thất vọng.

Thì ra là thế, trách không được đám người Trương Cảnh Vận tu vi sau khi đạt đến năng lực thể thuật cấp mười lăm thì trì trệ không tiến. Ngẫm lại cũng đúng nếu thuốc này hiệu quả không có hạn chế mà nói, như vậy siêu cấp cao thủ cấp mười sáu cũng nhiều như biển, ở đâu còn có thể quý hiếm như thế.

Trong học viện đồ ăn so với trên tinh cầu Tạp Lí Mỗ của Phương Minh Nguy ngon hơn nhiều. Tuy không phải là sơn trân hải vị gì, nhưng mà cũng đã ra ngoài dự liệu của hắn, vì thế khen ngợi không dứt.

Vội vàng ăn xong bửa cơm, Phương Minh Nguy lập tức bắt đầu hỏi thăm chuyện tiếp tục rèn luyện. Từ khi nhấm nháp qua loại khoái cảm sau cực hạn, Phương Minh Nguy đối với huấn luyện đã trở nên cực kỳ mong đợi.

Vương Cương cũng không nguyện ý đắc tội với tiểu sư đệ tiền đồ vô lượng này, cho nên theo ý tứ của hắn, một lần nửa đi về phía phòng trọng lực.

Lại một lần nửa tiến vào quái vật khổng lồ này, Phương Minh Nguy đột nhiên hỏi: “Sư huynh, cái phòng trọng lực này chẳng lẽ chỉ có mấy người chúng ta sử dụng sao?”

“Đương nhiên không phải, trừ đệ cùng mấy sư đệ chuyên môn sử dụng hai gian trọng lực này ra, tám cái khác đều là cung cấp cho tất cả học viên hoặc là lão sư sử dụng”.

“Nhưng chỗ lớn như vậy chỉ để cho một mình đệ sử dụng chẳng phải là quá lãng phí sao?”

Vương Cương nhịn không được cười lên nói: “Sư đệ, thật ra mỗi người đều có giá trị của hắn, với năng lực cùng tiềm lực của đệ, chỉ chiếm dụng hai gian trọng lực, là không có người nào dám mở miệng phản đối”.

Phương Minh Nguy nghe hắn nói thoải mái, hơn nửa ở trong miệng hắn chỉ đề cập tới một mình mình đối với đám người Từ Quân căn bản chỉ là một câu xẹt qua, bởi vậy có thể thấy được, hai gian trọng lực này thật ra chỉ để cho một mình mình sử dụng.

Nghĩ thông suốt tất cả, hắn đối với Vương Tự Cường càng cảm kích.

Tuy trước kia Phương Minh Nguy cũng biểu hiện ra thiên phú cực cao cùng tiềm lực cường đại, nhưng mà trong ánh mắt mọi người hắn vẫn cùng đám người Trương Nhuận Thủy vẫn ở cùng một cấp bậc mà thôi. Có lẽ, so với những người trẻ tuổi nổi bật sau lưng có đại phiệt chống đỡ kia, mình vẫn còn thua kém ba phần.

Nhưng hôm nay sau khi được Vương nguyên soái thu làm môn hạ, thân phận của hắn lập tức mơ hồ ngược lại đè ép những thiếu niên thiên tài như Trương Nhuận Thủy một cái đầu.

Vô luận hắn ở ngoài mặt trấn định như thế nào, nhưng mà trong lòng vẫn có chút lâng lâng, đối với Vương Tự Cường, tự nhiên cũng là cảm kích vạn phần.

Trong ba tháng kế tiếp, Vương Cương quả nhiên thay đổi ước nguyện ban đầu, đem toàn bộ bản lính của mình dốc ra.

Ở trong hoàn cảnh trọng lực mà chạy bất quá chỉ là một thủ đoạn phổ biến nhất mà thôi, trừ cái đó ra, còn có rất nhiều phương pháp rèn luyện đặc thù, đều khiến cho Phương Minh Nguy mở rộng tầm mắt.

Chỉ là, Phương Minh Nguy cũng không phải toàn bộ tiếp nhận, thường thường vào thời khắc mấu chốt đưa ra vài ý kiến nhỏ. Lúc đầu Vương Cương còn không thèm để ý, hắn cũng không cho rằng một học viên cho tới hiện tại chưa có trải qua hệ thống huấn luyện sẽ có ý kiến gì hay.

Nhưng mà tại trải qua một phen suy xét kỹ càng, hắn vẫn không khỏi vỗ án tán dương.

Cứ như vậy, dưới sự rèn luyện nhiệt tình của hai sư huynh đệ, đối với thủ đoạn rèn luyện đại chúng của học viện lại có đề cao rõ rệt.

Bọn họ nhất cử nhất động tất nhiên không thể gạt được Vương Tự Cường thời khắc đều chú ý tới, mà vị đệ nhất cao thủ liên minh địa cầu thấy được trong khoảng thời gian này bọn họ đối với rèn luyện thể thuật tiến hành phương án cải tiến, không khỏi trầm mặc nửa ngày, cuối cùng thở dài một tiếng, hạ lệnh toàn bộ viện rập khuôn cải tiến theo.

Nhưng mà, dưới sự đặc biệt chiếu cố của hắn, cũng không có người nào biết được, những phương pháp cải tiến rèn luyện này là xuất từ trong tay Phương Minh Nguy. Cứ như vậy, ba tháng sau, Phương Minh Nguy trong sự chịu đựng gian khổ trác tuyệt cố gắng rèn luyện, rốt cuộc như nguyên năng lực thể thuật của mình tăng lên tới cấp bốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.