“Hạ tiểu thư; mời ngồi” Phương Minh Nguy ân cần nói.
Mỹ nhân vô luận là đi đến đâu đều sẽ tự động chiếm được tiện nghi, đó là chuyện đương nhiên. Tuy rằng giữa Phương Minh Nguy và nàng có một chút hiếu lầm, nhưng mà coi như là đã giải quyết rồi, như vậy thì Phương Minh Nguy tất nhiên sẽ không để trong lòng.
“Cảm ơn”.
“Hạ tiểu thư, lần này cô đến đây là có chuyện gì?”
Mặt của Hạ Linh Lung đỏ lên, muốn nói lại thôi, qua nửa ngày, đột nhiên nói: “Phương tiên sinh, vết thương của cậu tốt chưa?”
“Vết thương?”
“Đúng vậy” Hạ Linh Lung chỉ vào cánh tay, nói: “Chính là vết thương lần trước bị đá”.
Phương Minh Nguy nhìn vài lần vào cánh tay trắng tuyết mịn màn của nàng vài lần,trong lòng nhảy đựng, nhưng sắc mặt vẫn không đổi: “Chút vết thương nhỏ này à, đã sớm khỏi rồi”.
Hạ Linh Lung trầm ngâm một chút, lại nói: “Phương tiên sinh, có lẽ cậu không biết, nhưng tôi sinh ra một trong gia tộc y học, đặc biệt quan tâm đến người bị thương”.
Phương Minh Nguy khó hiểu gật đầu, trong lòng nghi hoặc, cô nàng mỹ lệ này nói với mình những cái này để làm gì?
“Nếu như... tôi nói nếu như” Hạ Linh Lung khẽ cắn hàm răng: “Nếu như có tôi bên cạnh, vết thương nhỏ đau nhức bình thường sẽ không còn nữa”.
“ừ, tốt” Phương Minh Nguy gãi gãi đầu vài cái, hỏi: “Hạ tiểu thư, cô rốt cục là muốn biểu đạt ý gì?”
Hạ Linh Lung cười khó xử, nhưng mà cái vẻ mặt xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968045/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.