Nhẹ đẩy cửa sổ ra, gió sớm thổi vào người một cái, Phương Minh Nguy nhìn xa ra phương xa, cảm xúc dâng trào.
Tuy ngày hôm qua đã qua, nhưng câu nói kia của tiến sĩ Tạp Tu vẫn quanh quẩn bên tai của hắn.
“Cậu có muốn trở thành Vương nguyên soái thứ hai không”
Nói nhảm, dĩ nhiên là muốn...
Trở thành đại anh hùng của liên minh địa cầu, là giấc mộng của mỗi thanh niên trong liên minh, loại bỏ những tâm lý âm u và dị dạng ra, thì khi được hỏi câu này, tám chín phần đều được trả lời rất thuyết phục.
Sờ sờ cái mũi, hít một luồng không khí sáng sớm thật sâu, khiến cho khí lạnh chuyển lưu mấy vòng trong phổi.
Mặc dù từ ngày chiếm được sự truyền thừa của tử linh pháp sư, hắn chỉ biết rằng, tương lai của mình tuyệt đối sẽ không bình thản, nhưng mà vô luận là nghĩ thế nào, hắn cũng không dám đem mình ra so sánh với anh hùng địa cầu Vương Tự Cường cả.
Nhưng tiến sĩ Tạp Tu lại cho hắn một hy vọng cái hy vọng này tựa hồ có thể đến trong tầm tay, nhưng trong cảm giác lại vĩnh viễn không bao giờ đạt được.
Trải qua cuộc nói chuyện của ngày hôm qua, hắn rốt cục đã rõ ràng vì sao tiến sĩ Tạp Tu và Đại Vệ lại để ý đến bàn lĩnh nhất tâm nhị dụng của mình.
Bởi vì năm mươi năm trước, Vương Tự Cường đã tuyên bố một câu, ông ta muốn nhận một người có thiên phú nhất tâm nhị dụng, hơn nữa còn có lực lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968010/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.