Thi Nại Đức vừa đắc ý nghĩ thầm vừa đi tới nhảy xuống khỏi cơ giáp, đi vào trong nhà, nhàn nhã gọi một tách cà phê, thưởng thức hương vị thơm ngon.
Đột nhiên, có một người ngồi xuống trước mặt gã, Thi Nại Đức ngây ra, ngẩng đầu cười nói: "Trương Thuận Thủy, sao ngươi lại ở đây?”
"Ngươi có thề tới thì ta vì sao không thể tới." Trương Nhuận Thủy không chút khách khí gọi một chén cà phê, cũng cười nói: "Vừa rồi là người mới à?"
"Đúng vậy, ngày đầu tiên tiếp xúc với cơ giáp, cho nên bảo hắn luyện đi lại trong hố."
"Ngày đầu tiên?” Trương Nhuận Thủy vô thức nhìn về phía sân huấn luyện, nói: "Ta thấy hắn đi lại vững vàng lắm, không giống như là ngày dầu tiên."
"Hắn quả thực là ngày đầu tiên điều khiển cơ giáp đấy, có điều đã học hơn nửa năm trên thiên võng rồi.”
"Vậy thì cũng khá rồi, dẫu sao cũng là ngày đầu tiên, có thể đi lại thăng bằng là giỏi lắm rồi, ngươi không ngờ còn bảo gã đi trong hố, thế chẳng phải là rắp tâm hại người sao.”
"Hắc hắc, hắn là một thiên tài, không sao đâu." Trương Dương thản nhiên nói.
Trương Nhuận Thủy lắc lắc đầu, nói: "Quen phải một người bạn như ngươi cũng là xui xẻo của người ta Ta thấy sự bình hành cảm của người này tốt đấy, khá khả dĩ, ngươi nên đổi một phương pháp huấn luyện cho hắn."
Thi Nại Đức giật mình, vội vàng nhìn về phía sân huấn luyện. Quả nhiên Bạch Hạc hiệu đang đi đi lại lại trong hố, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967996/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.