"Mẹ..."
Một tiếng gầm giận giữ từ trong màn hình truyền tới, song chỉ sau phút chốc là vô thanh vô tức. Đèn đỏ trên màn hình sáng lên cho thấy cơ giáp đã triệt để bị phá hủy rồi.
Ngẫm lại cũng đúng, bị một tòa núi to như vậy đè, nếu như còn có thể sống, vậy thì thật không phải là người nữa rồi.
Tuy cơ giáp trên người Phương Minh Nguy rất tiên tiến, nhưng so với tòa núi nguy nga đó thì vẫn còn kém một vạn tám ngàn dặm.
Cửa của khoang kín mở ra, Phương Minh Nguy sắc mặt trắng bệch nhảy ra ngoài.
Hắn cứ ba bước lại nhảy hai bước tới trước mặt Viên Ninh, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Tiến sĩ Viên Ninh, cô có thể nói cho tôi biết đây là chuyện gì không?"
Viên Ninh lắc đầu, nói: "Trắc nghiệm kết thúc, anh ngay cả yêu cầu cơ bản nhất cũng không đạt được, cho nên tôi thủ tiêu việc lắp thiết bị phi hành lên cơ giáp của anh."
Hai mắt của Phương Minh Nguy cơ hồ là phun ra lửa, hắn hậm hực nói: "Không đạt tiêu chuâẩn ư? Độ khó như vậy, thiên vương lão tử cũng đừng hòng đạt được tiêu chuẩn."
Viên Ninh cười lạnh một tiếng, quay đầu ra chỗ khác, tựa hồ như khinh thường không thèm cãi nhau với hắn.
Tiến sĩ Tạp Tu xấu hổ ho khan một tiếng, nhìn lượt trắc thí này của hắn, tất nhiên biết được những gì Phương Minh Nguy nói là thực, cũng đang định khuyên con gái mình, có điều y còn chưa kịp mở miệng thì Thi Nại Đức nói: "Huynh đệ, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967963/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.