"A, Phương Minh Nguy tới rồi." Một giọng nói ồm ồm vang lên ở phía sau họ.
Trong trường hợp này, giọng nói phát ra như vậy là một chuyện rất không lịch sự, có điều người này lại là ngoại lệ. Trên mặt y là một nụ cười xán lạn, phối hợp với giọng nói vang rền, càng lộ ra vẻ thuần phác tự nhiên không hề có chút làm ra vẻ.
"Đại Vệ tiên sinh, chào ngài." Phương Minh Nguy mỉm cười giơ tay về phía y.
Có điều Đại Vệ lại không bắt tay hắn mà là tiến tới ôm chầm lấy hẳn.
"Hừ." Một tiếng hừ khẽ vang lên, Phương Minh Nguy len lén xoa xoa xương ngực, trong lòng nghĩ thầm, vị Đại Vệ tiên sinh, này chắc chắn có quan hệ thân thích với loại vật to lớn giống như kiểu gấu chó.
Y không những có thân hình giống gấu chó, ngay cả khí lực cũng chẳng kém tí nào.
Đại Vệ hơi nhíu mày, nói: "Phương Minh Nguy, xương cốt của cậu mềm quá, như vậy không được đâu."
"Vì sao?" Phương Minh Nguy không hiểu, hỏi lại: "Cái mà tôi giỏi là lực lượng tinh thần cơ mà."
"Không, không không." Đại Vệ liên tục xua tay, mặt mày nghiểm túc. nói: "Cậu là nam nhân, phải có thể trạng cường hãn." Nói xong, y hạ thấp giọng, lén la lén lút nói: "Nói cho cậu biết nhé, năng lực thể thuật của Khắc Lệ Tự đã đạt tới cấp sáu rồi."
Tuy đã đặc biệt hạ thấp giọng, nhưng với cái giọng ồm ồm của y, mấy người ở xung quanh vẫn nghe thấy rõ ràng.
Đám người tiến sĩ Tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967950/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.