Đầu tiên đập vào mắt là Thi Nại Đức ngồi ở trên ghế một bên, trên đầu đeo một cái tai nghe kỳ lạ thật lớn, đang rung đùi đắc ý tự nghe tự hát.
Mà ở trước mặt hắn đang đặt một cái nhạc khí điện tử, đúng là thứ mà hắn dùng hai mươi triệu để mua lại.
Giờ phút này, từ nơi này đang không ngừng phát ra các loại âm thanh kỳ lạ cổ quái, có đàn vi-ô-lông, có đàn dương cầm, có kèn, có trống, thậm chí ngay cả tiếng chuông cũng có thể nghe thấy.
Nhưng mà, phi thường làm cho người ta tiếc nuối là những nhạc khí phát âm này có phần không chính xác, cho nên tụ cùng một chỗ, chẵng những không có bất luận hiệu quá gì làm cho người ta thoải mái, ngược lại khiến cho người ta tâm phiền ý loạn, tính khí nóng nảy.
Phương Minh Nguy bịt hai lỗ tai, nhịn xuống một hồi xúc động muốn cho đối phương một trận.
Không phải hắn không muốn đem ý nghĩ của mình biến thành hành động, mà là hắn tự hiểu rất rõ bản thân, hiểu rằng một người có năng lực nhị cấp thể thuật căn bản là không cách nào đối với người có năng lực ngũ cấp thể thuật tạo thành bất cứ uy hiếp gì.
Đương nhiên, nếu như trong tay hắn có một thanh thương năng lượng mà nói, tự nhiên là phải nói khác rồi. Chỉ là nhìn xem hai tay cùng bên người mình, ngoại trừ một bộ điện tử nhạc khí dùng hai mươi triệu giá trên trời mua về ra, thì cũng không có vật gì khác.
Dụng nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1967863/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.