“Có ai quy định, chìa khóa nhất định phải là huyết mạch tương liên đâu? Hiện tại mọi người đem hết thảy quy tội cho khoa học, cho nên phong ấn mới có thể bị mệnh danh là gien khóa, mà mấu chốt cởi bỏ phong ấn được xưng là chìa khóa. Tại mấy ngàn năm trước, chúng ta xưng này là huyết mạch cùng… Vận mệnh.”
“Vận mệnh?” ánh mắt Mạnh Hoài có chút mê mang, “Gien và vận mệnh có quan hệ gì sao?”
“Đương nhiên là có, ” kẻ thần bí nhìn bộ dáng ngây thơ của Mạnh Hoài, nhịn không được trạc trạc đôi môi kia, “Có nhân tất có quả, ngày xưa gieo nhân giờ nhận lại quả. Năm đó tứ đại gia tộc liên thủ phong ấn oán khí, trả giá đại giới cũng không chỉ đơn giản là dùng gien, chính là thời đại thay đổi, chúng ta có thể dùng gien để giải thích cho những gì họ phải trả giá.”
“Phong ấn oán khí, trừ bỏ hao hết toàn bộ khí lực đồng thời còn bị nguyền rủa quấn thân, cướp lấy thứ quan trọng nhất của người phong ấn. Hoa gia là cốt nhục thân tình; Mạnh gia là tư oán, trước ta không nói cho ngươi toàn bộ chân tướng vì để có được gien khóa Mạnh gia thì cần người Mạnh gia lấy đi tánh mạng huyết mạch Mạnh gia, cho nên trong tương lai ngươi cò cần lấy mạng mạnh khải dương.”
Mạnh Hoài mở to hai mắt nhìn, không phải bởi vì người này muốn hắn tàn nhẫn giết chết thân sinh huyết mạch của mình, mà là kẻ thần bí cư nhiên sẽ nói với hắn nhiều chuyện bí mật đến vậy, này đến tột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu/4123593/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.