Thẩm Á Thiên rất thích mèo, hơn nữa cái loại mèo càng ngạo kiều thì y càng thích, nếu như là 1 con mèo thuần trắng không chút tạp sắc thì lại càng hoàn mĩ hơn a. Bình thường y sẽ chọn 1 vài con mèo có tính tình đặc biệt cổ quái mang về nhà nuôi dưỡng, loại không thích y ôm ấp vuốt ve, chỉ cần y đụng chạm chúng cũng sẽ nhe răng lộ trảo đặc biệt hung dữ. Sau đó, khi những sủng vật này đã bị y thuần phục, meo meo chạy tới cọ sát làm nũng y thì y lại không còn thích chúng nữa, có thể sẽ đem chúng tặng cho người khác hoặc bán chúng ra ngoài.
Người như thế, nói tốt thì đó là người thích khiêu chiến thử thách khó khăn; nói khó nghe thì chính là tiện! Với những người như thế, nếu ngươi muốn thu phục hắn thì ngươi phải ở mặt ngoài thì không thèm để ý chút nào đến hắn, bày ra một bộ dạng vì ngươi muốn ở bên cạnh ta đến chết nên ta mới miễn cưỡng nhìn đến ngươi. Dù quan tâm đến đâu cũng không thể lộ ra biểu tình mình quan tâm đến hắn, rõ ràng là mình đưa cho hắn thứ mà mình đã hao hết tâm tư và sức lực để làm ra nhưng lúc đưa vẫn phải tỏ vẻ ta không cần đến mấy thứ rác rưởi này, vì thấy ngươi sống chết đòi nó nên mới cho ngươi.
Thật sự là quá tiện a? Vấn đề này Ngải tư cách suy nghĩ đau đầu nhức óc những vẫn không thể hiểu nổi, hắn lại càng không thể hiểu nổi tại sao mình còn tiện hơn cả loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu/4123578/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.